Các người nghèo, người bị loại trừ và bệnh tật là thịt xác của Chúa Kitô

06:18 | Thứ Năm, 23 tháng 6, 2016
Các người nghèo, ngưòi bị loại trừ và bệnh tật là thịt xác của Chúa Kitô
Các người nghèo, ngưòi bị loại trừ và bệnh tật là thịt xác của Chúa Kitô. Khi giơ tay đụng đến người phong cùi, Chúa Giêsu dậy chúng ta đừng sợ hãi đụng chạm tới người nghèo và người bị loại trừ, bởi vì Ngài ở trong họ. Đụng chạm tới người nghèo có thể thanh tẩy chúng ta khỏi sự giả hình, và khiến cho chúng ta lo lắng cho điều kiện của họ.
ĐTC Phanxicô đã khẳng định như trên với hơn 40.000 tín hữu và du khách hành hương năm châu trong buổi tiếp kiến chung sáng thứ tư hôm qua. Trong số các đoàn hành hương hiện diện cũng có một đoàn hành hương 50 người đến từ Việt Nam, do các cha Dòng Tên hướng dẫn. Cũng có một nhóm  12 người Phi châu tỵ nạn được Caritas Firenze hướng dẫn về hành hương Roma, gặp và chụp hình chung với ĐGH sau buổi tiếp kiến.
Trong bài huấn dụ ĐTC giải thích ý nghĩa lòng thương xót của Chúa Giêsu khi làm phép lạ cho người phong cùi được khỏi bệnh. Ngài nói: “Lậy Chúa, nếu Chúa muốn Chúa có thể thanh tầy con” (Lc 5,12): đó là lời xin mà chúng ta vừa nghe từ một người phong cùi. Người này không chỉ xin được chữa lành, nhưng được “thanh tẩy”, nghĩa là được chữa lành một cách toàn vẹn, trên thân xác và trong con tim. Thật thế, bệnh phong cùi đã bị coi như một hình thức chúc dữ của Thiên Chúa, của sự ô uế sâu xa. Người phong cùi phải ở xa tất cả mọi người; họ không thể đến đền thờ và tham dự việc thờ phượng Thiên Chúa. Xa cách Thiên Chúa và xa cách loài người. Họ có cuộc sống buồn thương.
Mặc dù vậy, người phong cùi này không chịu trận đối với bệnh tật cũng như đối với các quy định khiến cho anh ta trở thành một kẻ bị loại trừ. Để đến với Chúa Giêsu anh ta đã không sợ hãi vi phạm luật lệ, đi vào thành phố, là phạm điều anh ta không được làm, điều bị cấm; và khi tìm thấy Chúa anh quỳ gối xuống trước mặt Ngài và cầu xin Ngài: “Lậy Chúa, nếu Chúa muốn, Chúa có thể thanh tẩy con” (c. 12). Tất cả những  gì mà người bị coi là ô uế này làm và nói diễn tả đức tin của anh.  Anh nhìn nhận quyền năng của Chúa Giêsu: anh chắc chắn rằng Ngài có quyền chữa lành anh, và tất cả tuỳ thuộc nơi ý muốn của Ngài. Đức tin này là sức mạnh cho phép anh bẻ gẫy mọi quy ước và tìm gặp Chúa Giêsu, quỳ gối trước mặt Ngài, gọi Ngài là “Chúa”. ĐTC giải thích thêm cung cách hành xử  của người phong cùi như sau:
Lời khẩn nài của người phong cùi cho thấy rằng khi chúng ta đến với Chúa Giêsu, không cần phải làm các diễn văn dài dòng. Chỉ cần ít lời thôi, miễn là chúng được đi kèm bởi sự tin tưởng tràn đầy nơi sự toàn năng và lòng lành của Chúa. Thật thế, tín thác nơi ý muốn của Thiên Chúa có nghĩa là phó mình cho lòng thương xót vô biên của Ngài. Tôi cũng xin thổ lộ với anh chị em một điều riêng tư. Buổi tối trước khi đi ngủ, tôi đọc lời cầu nguyện ngắn này: “Lậy Chúa, nếu Chúa muốn, Chúa có thể thanh tầy con”. Và tôi đọc một Kinh Lậy Cha cho mỗi một vết thương của Chúa Giêsu, bởi vì Chúa Giêsu đã thanh tẩy chúng ta với các vết thương của Ngài. Mà nếu tôi làm điều này, thì anh chị em cũng có thể làm ở nhà và nói: “Lậy Chúa, nếu Chúa muốn, Chúa có thể thanh tẩy con” và đọc một Kinh Lậy Cha cho mỗi vết thương. Và Chúa Giêsu luôn luôn lắng nghe chúng ta.
Tiếp tục bài huấn dụ ĐTC nói: Chúa Giêsu bị người phong cùi này đánh động một cách sâu xa. Tin Mừng thánh Marcô nhấn mạnh rằng “Ngài cảm thương anh ta, giơ tay ra đụng tới anh và nói: “Ta muốn, hãy được thanh tẩy” Cử chỉ của Chúa Giêsu đi kèm theo các lời nói của Ngài và khiến cho giáo huấn của Ngài được rõ ràng hơn. Chúa Giêsu giơ tay ra và còn đụng vào người phong cùi nữa, chống lại Lề Luật Môshê cấm đến gần một người phong cùi (x. Lv 13,45-436). Chống lại mọi điều luật, Chúa Giêsu giơ tay và còn đụng tới anh nữa. Có biết bao lần chúng ta găp gỡ một người nghèo đến gặp chúng ta! Chúng ta cũng có thể quảng đại, có thể cảm thương, nhưng không đụng tới tay họ. chúng ta cho họ một đồng bạc, nhưng tránh đụng tới tay họ, chúng ta vứt đồng bạc ở đó. Và chúng tra quên rằng người đó là thịt xác của Chúa Kitô ! Chúa Giêsu dậy chúng ta đừng sợ hãi đụng tới người nghèo và người bị loại trừ, bởi vì Ngài ở trong họ. Dụng chạm tới người nghèo có thể thanh tẩy chúng ta khỏi sự giả hình và khiến cho chúng ta lo lắng cho điều kiện của họ. Đụng chạm tới những người bị loại trừ. Hôm nay có các người trẻ này đồng hành với tôi. Có biết bao người nghĩ rằng họ ở lại trong đất nước của họ thì tốt hơn, nhưng tại đó họ đau khổ biết bao! Họ là những người tỵ nạn của chúng ta, nhưng biết bao người coi họ là những kẻ bị loại trừ. Tôi xin anh chị em, họ là anh em của chúng ta! Kitô hữu không loại trừ ai hết, nhưng cho họ chỗ và để cho tất cả mọi người đến.
Sau khi đã chữa lành người phong cùi, Chúa Giêsu truyền cho anh đừng nói với ai, nhưng Ngài bảo anh: “Hãy đi trình diện tư tế, và dâng lễ vật cho việc thanh tẩy như Môshê dậy để làm chứng cho họ” (c. 14). Việc sắp đặt này của Chúa Giêsu cho thấy ít nhất ba điều. Thứ nhất, ơn thánh hoạt động trong chúng ta không tìm khuynh hướng cảm xúc. ĐTC giải thích:
Bình thường ơn thánh di chuyển một cách kín đáo và không gây ồn ào. Để chữa lành các vết thương của chúng ta và dẫn chúng ta trên con đường của sự thánh thiện, ơn thánh làm việc bằng cách kiên nhẫn nhào nắn con tim chúng ta theo Trái Tim của Chúa, như vậy để nó càng ngày càng có các tư tưởng và tâm tình của Chúa hơn. Thứ hai, khi chính thức làm cho các tư tế kiểm thực việc lành bệnh đã xảy ra, và dâng một hy lễ đền tội, người phong cùi được tái gia nhập cộng đoàn tín hữu và cuộc sống xã hội. Việc tái hội nhập anh thành toàn việc lành bệnh. Như chính anh đã xin, giờ đây anh được thanh tẩy hoàn toàn. Sau cùng, khi trình diện với các tư tế, người phong cùi làm chứng cho Chúa Giêsu và quyền bính cứu thế của Ngài. Sức mạnh của lòng thương xót mà Chúa Giêsu dùng để chữa lành người phong cùi đã đưa đức tin của người ấy tới chỗ rộng mở cho việc truyền giáo. Anh đã là một người bị loại trừ, giờ đây anh trở thành một người trong chúng ta.
Rồi ĐTC kết thúc bài huấn dụ như sau: Chúng ta hãy nghĩ tới mình, tới các khốn nạn của mình… Mỗi người đều có sự khốn nạn của mình. Chúng ta hãy suy tư với lòng chân thành. Có biết bao lần chúng ta bao che chúng với sự giả hình của các “cung cách hành xử tốt”. Nhưng chính khi đó lại cần ở một mình hơn cả, quỳ gối xuống trước mặt Thiên Chúa và cầu nguyện: “Lậy Chúa, nếu Chúa muốn, Chúa có thể thanh tầy con”. Và anh chị em hãy làm điều đó, hãy làm điều đó mỗi chiều trước khi đi ngủ. Và bây giờ chúng ta hãy nói lên lời cầu đẹp này: “Lậy Chúa, nếu Chúa muốn, Chúa có thể thanh tẩy con”. Tất cả cùng nhau lập lại ba lần: “Lậy Chúa, nếu Chúa muốn, Chúa có thể thanh tẩy con”. “Lậy Chúa, nếu Chúa muốn, Chúa có thể thanh tẩy con”. “Lậy Chúa, nếu Chúa muốn, Chúa có thể thanh tẩy con”. Xin cám ơn anh chị em.
ĐTC đã chào nhiều đoàn hành hương khác nhau đến từ các nước Anh, Thụy Điển, Pháp, Đức, Áo, Tây Ban Nha, Bồ Đào Nha, Canada, Hoa kỳ, Trung quốc, cũng như các đoàn hành hương đến từ các nước châu Mỹ Latinh như Brasil.
Trong số các nhóm hành hương Pháp ĐTC đặc biệt chào phái đoàn đại biểu dấn thân trong xã hội dân sự do ĐC Dominique Rey hướng dẫn. Ngài khuyến khích họ hãy dám đụng chạm tới người nghèo đang muốn chúng ta trợ giúp họ. Cử chỉ này giải thoát chúng ta khỏi sự giả hình và tha thứ nhiều tội lỗi cho chúng ta.
Chào các đoàn hành hương nói tiếng Anh ĐTC cầu mong Năm Thánh Lòng Thương Xót là dịp giúp gia đình họ nhận được nhiều ơn thánh Chúa và giúp canh tân tinh thần.
Chào các đoàn hành hương nói tiếng Đức ĐTC cầu mong tháng 6 kính Thánh Tâm Chúa Giêsu giúp mọi người ý thức được lòng thương xót của Chúa Giêsu đối với nhân loại và thắp lên nơi từng người ngọn lửa đức tin truyền giáo.
Với các nhóm nói tiếng Bồ Đào Nha ngài đặc biệt chào các thành viên cộng đoàn Doce Mãe de Deus, và các thành viên hiệp hội Escuteiros giáo phận Leira. Ngài khích lệ họ dấn thân phục vụ các lý tưởng cao đẹp bằng cách tận dụng mọi khả năng Chúa ban.
Chào các nhóm Ba Lan ngài nhắn nhủ họ noi gương người phong cùi kêu lên Chúa để Ngài giải thoát khỏi tội lỗi và các quên sót, đồng thời luôn nhớ rằng Thiên Chúa không bao giờ bỏ rơi chúng ta, trái lại Ngài đến gặp gỡ, chữa lành, xá giải và tha thứ tội lỗi chúng ta.
Trong số nhiều đoàn hành hương Italia ĐTC chào tín hữu các giáo phận Alba, Alghero-Bosa, do các Giám Mục hướng dẫn, các bác sĩ và người thiện nguyện của nhà thương bách khóa Gemelli thành viên tổ chức “Trao ban cuộc sống với con tim”. Ngài cám ơn họ vì các hoạt động khám tim miễn phí cho người nghèo với phòng khám di động. Ngoài ra ngày thứ năm vừa qua nhà thương cũng đã khánh thành  nhà ngủ cho các người vô gia cư, do cộng đồng thánh Egidio điều hành, thành quả của Năm Thánh Lòng Thương Xót. ĐTC cũng chào các tham dự viên đại hội Giostra del Saracino tỉnh Arezzo, năm nay có đề tại là lòng thương xót. Ngài khích lệ họ dấn thân gợi lại các biến cố lịch sử và phổ biến sứ điệp hoà bình, đối thoại và đối chiếu các nền văn hóa nhân danh thánh Phanxicô.
Chào các bạn trẻ, ĐTC khích lệ họ tận dụng các tài năng Chúa ban. Ngài xin các anh chị em đau yếu dâng hiến khổ đau cho Chúa Kitô để cộng tác vào việc cứu độ thế giới. và nhắn nhủ các đôi tân hôn ý thức sứ mệnh không thể thay thế được của họ trong bí tích hôn nhân.
Buổi tiếp kiến đã kết thúc với Kinh Lậy Cha và phép lành toà thánh ĐTC ban cho mọi người.
Linh Tiến Khải
Nguồn: VietVatican
Read more…

Giáo Hội sắp có thêm 5 vị Hiển Thánh được tôn phong

19:27 | Thứ Tư, 22 tháng 6, 2016
VATICAN. Giáo Hội sắp có thêm 5 vị Hiển Thánh được tôn phong vào chúa nhật 16-10 năm nay.
 Lúc 10 giờ sáng 20-6-2016, ĐTC đã nhóm công nghị Hồng Y để phê chuẩn và ấn định ngày tôn phong 5 vị chân phước lên bậc hiển thánh:
 - Đứng đầu là chân phước Salomon Leclerq, người Pháp, thuộc dòng sư huynh các trường Công Giáo, tử đạo năm 47 tuổi trong thời Cách Mạng Pháp. Cũng như nhiều LM, tu sĩ nam nữ không chịu tuyên thệ trung thành với hiến pháp bài Công Giáo. sư huynh bị hành quyết năm 1792.
 - Tiếp đến là Chân phước Manuel González García, GM giáo phận Palencia, Tây Ban Nha, nổi bật về lòng tôn sùng Thánh Thể và đã thành lập Liên hiệp đền tạ Thánh Thể và dòng các nữ tu thừa sai Thánh Thể Nazareth. Ngài qua đời tại thủ đô Madrid năm 1940.
 - Thứ ba là chân phước LM Lodovico Pavoni, thuộc giáo phận Brescia bắc Italia và là một trong những nhà giáo dục tiên phong: hồi đầu thế kỷ 19 cha đề ra một kiểu mẫu giáo dục và dẫn vào công việc làm, đi trước các trường huấn nghệ chuyên nghiệp tân thời. Cha sáng lập dòng Nam Tử Đức Maria Vô Nhiễm, ngày nay quen gọi là dòng Pavoni. Cha qua đời năm 1849.
 - Thứ tư là Chân Phước Alfonso Maria Fusco, thuộc miền Salerno nam Italia, nhiệt thành hoạt động mục vụ nơi các nông dân, huấn luyện giới trẻ, nhất là các trẻ em nghèo và mồ coi. Cha sáng lập dòng các nữ tu thánh Gioan Tẩy Giả và qua đời năm 1910, thọ 71 tuổi.
 - Sau cùng là chân phước Elizabeth Chúa Ba Ngôi, Đan sĩ dòng Cát Minh nhặt phép (OCD) ở thành phố Dijon bên Pháp. Tuy chỉ sống 5 năm trong đan viện, nhưng đời sống thiêng liêng của chị lên tới đỉnh cao. Chị can đảm chịu đựng những đau khổ vì suy thận kinh niên quen gọi là bệnh Addison và qua đời năm 1906 lúc mới được 26 tuổi đời.
 Công nghị bắt đầu với kinh Giờ Ba, sau đó ĐTC đã hỏi ý kiến và tuyên bố ngày tôn phong hiển thánh cho 5 vị chân phước sẽ là chúa nhật 16-10 năm nay.
 Ngoài ra, ĐTC đã quyết định nâng 4 Hồng Y đang ở đẳng phó tế lên đẳng linh mục. Đó là ĐHY Levada, nguyên Tổng trưởng Bộ giáo lý đức tin, ĐHY Franc Rodé, nguyên Tổng trưởng Bộ các dòng tu; ĐHY Andre Cordero di Montezemolo, nguyên giám quản Đền thờ Thánh Phaolô ngoại thành, sau cùng là ĐHY Albert Vanhoye dòng Tên, nhà kinh thánh nổi tiếng (SD 20-6-2016)
 G. Trần Đức Anh OP

    Read more…

    Buông ra để hạnh phúc

    15:47 | Thứ Tư, 8 tháng 6, 2016
    …Cuộc sống là một cuộc tìm kiếm. Tìm những gì ta thiếu để khỏa lấp cho mình. Nhưng không phải mọi thứ trên đời này đều thuộc về ta. Có những cái Tạo Hóa ban cho ta, nhưng cũng có những điều Người ban cho kẻ khác…
    Trên chuyến hành trình giữa chốn dương gian, chúng ta thường nỗ lực để nắm giữ điều này, sở hữu điều kia để bù đắp cho những thiếu vắng của chính mình. Ta cần thức ăn, nước uống, cần được giải trí, đùa vui, cần có những tương quan để làm cho cuộc sống của mình được tròn đầy nhất. Cứ để ý mà xem, khi ta thấy buồn phiền bất an, chính là khi ta nhận thấy mình đang thiếu cái gì đó. Và hễ cứ khi nào ta cảm thấy hạnh phúc thăng hoa, ấy chính là khi ta vừa được khỏa lấp khỏi một nỗi trống trơn nào đấy, của nhu cầu thể xác, nhu cầu tinh thần, nhu cầu tâm lý hay nhu cầu thiêng liêng. Đi tìm kiếm để bù đắp cho những thiếu vắng của mình dường như cũng là một bản năng mà Tạo Hóa phú bẩm cho các thụ tạo của Người.
    Thế nhưng, con người lại lao đầu vào những cuộc tìm kiếm theo sự thúc đẩy đó của bản năng, mà không biết nên dừng ở đâu. Họ cố gắng vun vén cho thật nhiều tiền tài. Khi đã có được tiền tài, họ muốn mình được vinh danh. Khi đã có một chút vinh danh, họ muốn mình phải được hơn nữa. Họ không bao giờ cảm thấy hài lòng với vị trí hiện tại của mình, nên luôn cố gắng để trở nên một con người thật vĩ đại và nổi tiếng. Họ muốn cả thế giới phải biết đến mình, phải trầm trồ khen mình, phải ngã mũ chào khi mình bước tới. Để được như thế, họ cố gắng tô vẻ mình, sao cho hình ảnh bề ngoài của mình được đẹp nhất. Họ sống mà cứ phải lệ thuộc vào tiếng khen chê của nhân gian. Họ bị tước mất đi sở thích và cuộc sống của mình, vì phải cố gắng làm theo những gì người ta muốn. Họ đã lỡ xây cho mình một tòa nhà ảo tưởng thật cao, và họ phải đánh đổi cả cuộc sống mình chỉ để bảo tồn tòa nhà ấy trong mắt người khác. Họ không dám buông những ảo tưởng ấy vì họ sợ mình sẽ bị bỏ rơi. Họ chết đi, những người khác cũng chết đi. Người ta chẳng mất gì, còn họ thì mất đi cả một cuộc sống.
    Có những người khác thì nghe theo sự xúi giục của những cảm xúc bất trị của con tim. Họ lao mình vào những trò chơi trụy lạc vì ngỡ rằng đây là hạnh phúc. Họ có níu kéo một tình cảm mà chẳng biết tương lai sẽ tới đâu. Họ lệ thuộc vào nó, quỵ lụy với nó, đánh mất đi cả lý trí của mình. Cảm xúc điên cuồng trong lòng họ không buông tha cho họ. Họ quay sang trách cứ những nguyên tắc đạo đức và luân lý sao quá khắt khe, trách cuộc đời sao phụ tình bạc bẽo với họ. Rồi họ bất chấp tất cả, kể cả trách nhiệm với người thân và gia đình, kể cả nhân phẩm và luân lý, chỉ để chạy theo sự xúi giục của cảm xúc mà không chịu bình tĩnh lại, mở trí mở lòng ra, chấp nhận chịu đau để tìm cho mình một lối thoát. Họ yêu một người, và bằng mọi giá, họ muốn phải có người mình yêu trong tay, mà không cần biết người ta có yêu mình không, tương quan này có thể có một tương lai hay không, hạnh phúc này liệu có lâu bền mãi không. Họ không những tự đánh mất chính mình mà còn làm ảnh hưởng đến cuộc sống của người khác, những người thân yêu của mình.
    Cuộc sống là một cuộc tìm kiếm. Tìm những gì ta thiếu để khỏa lấp cho mình. Nhưng không phải mọi thứ trên đời này đều thuộc về ta. Có những cái Tạo Hóa ban cho ta, nhưng cũng có những điều Người ban cho kẻ khác. Nắm giữ điều gì cao thượng thuận theo ý Tạo Hóa sẽ giúp mình được lớn lên. Còn cố gắng chiếm giữ điều gì thấp hèn hay không thuộc về ta chỉ làm mục nát và hư hoại cuộc sống của ta mà thôi. Thế nên, những gì ta biết là không thuộc về mình, hãy tập buông ra để tâm hồn được bình an và hạnh phúc.
    Nơi một bộ lạc ở châu Phi, người ta sáng chế ra một phương pháp bắt khỉ rất hay, vừa đơn giản, vừa chẳng mất nhiều công sức. Người ta khoét vào trong vách đá một lỗ nhỏ, vừa với kích cỡ cánh tay của con khỉ. Nếu con khỉ duỗi thẳng bàn tay và các ngón tay thì có thể đưa vào được, còn khi nắm bàn tay lại thì bị kẹt ở đó. Người ta đặt trái chuối ở trong cái lỗ và đặt các vỏ chuối ở bên ngoài để dụ khỉ tới. Khi con khỉ biết là trong cái lỗ có trái chuối, nó sẽ cố gắng đưa tay vào để lấy. Nhưng khi bàn tay nó cầm trái chuối, nó không thể kéo tay ra được, dù nó có cố gắng thế nào đi chăng nữa. Nó bị kẹt ở đó, loay hoay tìm cách kéo tay mình ra cùng với trái chuối, nhưng bất thành. Người thợ săn chỉ cần đến và bắt nó thôi. Chỉ cần buông trái chuối ra, con khỉ đã có thể rút tay ra khỏi cái lỗ và chạy thoát được, nhưng nó không thể làm được. Nó chỉ biết đến chuyện “nắm giữ” mà chẳng học bài học “buông ra”. Rốt cuộc, nó không những chẳng được cái nó muốn mà còn mất đi tất cả!
     Các bạn thân mến, Chúa ban cho chúng ta có trí khôn để biết phân định đâu là điều mình cần nắm giữ và đâu là điều mình cần phải tập buông ra. Hạnh phúc không chỉ hệ ở việc ta có được điều ta muốn, nhưng còn hệ ở chuyện ta có dám bỏ đi những điều không thuộc về ta hay không. Buông ra đi, nếu như bạn thấy nó không giúp ích cho cuộc sống của bạn. Buông ra đi, khi bạn thấy nó nằm ngoài tầm với của bạn. Buông ra đi, khi thấy nó làm cho bạn bị mắc kẹt, bị khựng lại và chẳng thể tiến lên. Đừng cố chấp quá để rồi chẳng được gì. Chúa sẽ ban cho chúng ta đủ những điều tốt để trợ giúp cuộc sống của ta, đưa chúng ta đến bến bờ hạnh phúc. Và nếu Chúa không ban cho ta điều gì, ấy cũng là vì nghĩ đến ơn cứu độ của ta thôi.
    Bạn ơi, buông ra đi để được hạnh phúc!


    Pr. Lê Hoàng Nam, SJ
    Nguồn: Dongten.net
    Read more…
    Trang 1 / 2512345...25»