Người Tu sĩ có được yêu?

14:47 | Chủ Nhật, 24 tháng 5, 2015
Sống đờitu-sĩ-có-được-yêu dâng hiến là bước theo Đức Giêsu Kitô. Trên cuộc hành trình này, người tu sĩ một cách tiệm tiến được mời gọi để nên giống Thầy Giêsu hơn. Để được như thế, người tu sĩ phải từ bỏ cuộc sống riêng tư để trọn đời khuôn mình theo chương trình của Thiên Chúa. Hy sinh nào cũng đòi phải trả giá; và cái giá lớn nhất khi theo Thầy Chí Thánh là “từ bỏ chính mình, vác thập giá mình mà theo”. Một khi yêu Giêsu, người tu sĩ sẽ vác lấy thập giá trong niềm vui và an bình. Đây là tình yêu biện chứng của người tu sĩ: yêu cho họ niềm vui, rồi vui lại giúp họ tiếp tục yêu hơn nữa.
Thử hỏi một tâm trạng buồn sầu làm sao sống triển nở và hạnh phúc trong đời tu? Nếu không vui vẻ tự nguyện để từ bỏ và dâng hiến thì ai dám chắc họ muốn theo Thầy Giêsu, ai dám nghĩ họ sống thánh thiện. Nói như Đức Giáo Hoàng Phanxicô: “Chẳng có sự thánh thiện trong sầu não, không hề có!” Hay như người ta thường nói: “một vị thánh buồn là một vị thánh đáng buồn!” Rồi với cái tâm khổ sầu, họ sẽ ngại ngùng dấn bước cho đến cuối con đường thập giá! Bởi thế, một tu sĩ buồn cũng là một tu sĩ đáng buồn! Tự bên trong, buồn phiền không cho người tu sĩ sức mạnh để đương đầu với sức nặng thập giá. Ngược lại, với niềm vui thiêng liêng mà người tu sĩ nhận được từ Thiên Chúa sẽ mang đến cho họ một nguồn sức mạnh để đối diện với những thách đố khó khăn.
Tình yêu dành cho Chúa Giêsu làm cho người tu sĩ trở nên đáng yêu hơn. Nơi đâu có tu sĩ, nơi ấy phải có được niềm vui, niềm vui của phục vụ và yêu thương. Với con tim không san sẻ nhưng chỉ dành cho Thiên Chúa, người tu sĩ yêu mà không đòi chiếm giữ, cho mà không đòi đền đáp. Họ yêu một mình Thiên Chúa và họ diễn tả tình yêu ấy trong sứ mạng phục vụ con người. Càng yêu các linh hồn, họ càng dấn thân phục vụ. Không hoàn cảnh nào, dù khó khăn đến mấy cũng như không ai có thể khiến họ hết yêu Giêsu và con người được. Bởi lẽ, tình yêu là căn tính của người tu sĩ. Một khi yêu mến Thiên Chúa và say mê con người như thế, người tu sĩ sống đời thánh hiến một cách hạnh phúc và thành toàn. Hạnh phúc vì cảm nếm được sự hiện diện của tình yêu của Đấng đã ngỏ lời mời gọi họ sống riêng tư với Ngài. Thành toàn vì chỉ khi yêu say mê Thiên Chúa và phục vụ con người, tu sĩ được đến gần với Đấng Hằng Sống hơn. Do vậy, trong hành trình theo Chúa Giêsu, họ có thể giang rộng đôi cánh của tình yêu vào đời tu, để tung bay hướng về Trời cao. Rồi khi nối kết được với Đấng là Tình Yêu, người tu sĩ cũng thật đáng yêu, dễ mến và dễ gần.
Bên cạnh đó, nhờ tình yêu Đức Kitô thúc bách, người tu sĩ vui tươi và yêu mến sống ba lời khuyên Phúc âm; với lời thề ước trọn một đời chỉ thuộc về một mình Thiên Chúa. Vì yêu nên họ khấn sống khiết tịnh, thanh bần và vâng phục. Vả lại, những lời khuyên này đưa người tu sĩ đến được với đức ái, và nhờ đức ái họ được hiệp nhất với Thiên Chúa trong Hội Thánh của Người. Trong đời tu, họ chỉ còn yêu một mình Thiên Chúa – người tình duy nhất của họ. Nhờ đó, người tu sĩ vui tươi sống độc thân khiết tịnh vì Nước Trời. Ai bảo người tu sĩ không có người tình; ai đồn tu sĩ không biết yêu!? Họ yêu say đắm và sống trọn vẹn cho mối tình với Giêsu đấy chứ! Khi giữ mối tình chung thuỷ với Ngài, người tu sĩ được tự do trước hấp lực của tiền tài, quyền lực và vật chất, để can đảm chọn Chúa làm gia nghiệp cho mình. Họ chọn con đường thanh bần để yêu cuộc sống khó nghèo của Chúa. Sau cùng, vì yêu và được ở lại trong mối tình này, họ sẵn lòng vâng phục lệnh mệnh của Chúa trong sứ mạng được trao. Họ xác tín vâng phục không phải vì bề trên hay áp lực bên ngoài, nhưng chính vì người yêu Giêsu của họ mà họ vâng phục cho đến hơi thở cuối cùng. Do đó, tình yêu trong ba lời khấn đã kiến tạo cho họ một không gian thánh thiêng để tỏ bày tình yêu, để ngợi khen và phụng sự người tình Giêsu trong lòng Hội Thánh.
Hoá ra đời tu không sầu buồn như nhiều người nghĩ, không u ám như lắm người tưởng. Chỉ có ai yêu mến người tình Giêsu, họ mới nhận ra đời hiến dâng là con đường dệt bằng hoa hồng hạnh phúc, đan bằng chuỗi ngày dâng hiến say mê. Họ hết lòng phụng sự Thiên Chúa và con người. Họ là dấu chỉ sống động của Thiên Chúa để Ngài thể hiện tình thương của Ngài đến cho nhân loại. Dẫu cho đời tu còn nhiều thách đố, lắm gian nan và còn sức nặng của thập giá, nhưng chính ngọn lửa yêu mến đã thắp lên cho tu sĩ nguồn sáng của bình an và hạnh phúc trong đời sống hiến dâng.
Lạy Chúa Giêsu – người tình đặc biệt của các tu sĩ, xin tiếp tục thắp lên ngọn lửa tình của Ngài để nung nấu trái tim của những người sống đời hiến dâng. Nhờ đó, mỗi tu sĩ có thể luôn rạng ngời niềm vui, ngập tràn tình yêu vì được bén rễ sâu trong tình thương của Đấng họ đang bước theo. Nếu lúc nào đó tình yêu trong họ vơi đi, sức hấp dẫn của đời tu yếu dần, xin Chúa mau đến đến và ở lại trong trái tim họ. Ước mong từ đó các tu sĩ của Chúa được hồi sinh và tiếp tục yêu hết mình và tu hết tình.
Giuse Phạm Đình Ngọc, S.J.

Read more…

ĐỨC TIN – THÁNH THẦN – HIẾN TẾ

14:46 | Chủ Nhật, 24 tháng 5, 2015
Bạn hãy xin Chúa một Đức Tin sống động
Đức Tin là một ân huệ không bao giờ Chúa từ chối với người kiên nhẫn cầu xin. Đó là phương thế duy nhất cho bạn có được tiếp sóng với cõi bên kia. Bao lâu còn tại thế, bạn sống trong bầu khí Đức Tin, pha trộn ánh sáng và bóng tối, kết hợp với Chúa mà không lãnh hội được Chúa. Tuy nhiên, càng sống Đức Tin trong đức Mến, bạn càng nhận thức được sự hiện diện thần linh của Chúa trong bóng tối.

Người công chính sống nhờ Đức Tin, sự phong phú của họ là nhận thức được những thực tại vô hình. Lương thực của họ là sự hiện diện của Chúa, cái nhìn của Chúa, sự trợ giúp của Chúa, đòi hỏi tình yêu của Chúa. Tham vọng của họ là muốn làm cho Chúa sinh ra và lớn lên trong các linh hồn. Xã hội của họ là nhiệm thể của Chúa. Gia đình họ là gia đình Chúa Ba Ngôi, mọi sự đều từ đó mà ra và mọi sự đều quy về đó nhờ Chúa, với Chúa và trong Chúa. Chúa mời gọi bạn hãy sống chương trình đó một ngày một hơn.
Bạn hãy trung thành xin Chúa một Đức Tin sâu xa, vững chắc và tỏa sáng. Đức Tin không chỉ là kết hợp trí khôn và ý chí với những Chân lý trừu tượng, mà là nhận thức sự sống động của Chúa, tiếng nói nội tâm của Chúa, sự dịu dàng yêu thương của Chúa, những ước muốn của Chúa. Bạn hãy nhận biết rằng Chúa muốn nhận lời bạn, nhưng bạn hãy tha thiết cầu xin hơn nữa. Lòng tín nhiệm của bạn chứng tỏ tình yêu của bạn đối với Chúa.
Bạn không kêu xin đủ vì bạn chưa có đủ Đức Tin. Bạn chưa có đủ Đức Tin để tin rằng Chúa có thể nhậm lời bạn, rằng Chúa có đó chờ đón những ước muốn của bạn. Bạn chưa có đủ Đức Tin để bền lòng kêu xin. Chúa xem ra giữ im lặng là để thử thách Đức Tin ấy và gia tăng phần thưởng của bạn. Bạn chưa có đủ Đức Tin để chú tâm đến tầm quan trọng của những ân huệ bạn phải đạt được cho bạn và cho người khác, cho Giáo hội và cho thế giới.
Bạn chưa có đủ Đức Tin để mãnh liệt ước ao những gì cần thiết cho bao nhiêu linh hồn ngày nay. Bạn chưa có đủ Đức Tin để thỉnh thoảng đến bên Chúa một giờ. Bạn chưa có đủ Đức Tin để không cảm thấy sỉ nhục khi bị gạt ra bên lề, trong khi bạn lại quá hay bỏ rơi Chúa, để Chúa hoàn toàn đứng bên lề cuộc đời bạn. Bạn chưa có đủ Đức Tin để nhịn đôi món thèm khát vô ích, trong khi nhờ những hy sinh đó bạn có thể lôi kéo được bao nhiêu ơn cho các linh hồn.
Chúa thích bạn biết khám phá Chúa, nhận ra Chúa qua anh chị em bạn, qua thiên nhiên, qua các biến cố lớn nhỏ. Tất cả là hồng ân và Chúa luôn có mặt.
Bao lâu bạn còn ở trần gian, mắt bạn như bị băng lại. Chỉ bằng Đức Tin dưới tác động của Thánh Linh mà bạn nhận thức được sự hiện diện của Chúa, tiếng nói của Chúa, tình yêu của Chúa. Bạn hãy hành động như bạn nhìn thấy Chúa.
Chúa tôn trọng con người biết bao! Chúa không muốn hối hả. Chúa hết sức nhẫn nại, đến đỗi cảm nhận từng dấu hiệu nhỏ nhặt biểu lộ tình yêu, ngay cả một sự chú ý. Hãy mở rộng con tim ra với thế giới bao la. Bạn tưởng Chúa không có chi để đổ đầy nó sao?
Bạn hãy kêu xin Thánh Thần
Bạn hãy năng kêu đến Thánh Thần. Chỉ có Ngài mới có thể thanh tẩy bạn, gợi hứng cho bạn, soi sáng bạn, sưởi ấm bạn, tăng sức cho bạn, làm cho bạn nên phong phú. Chính Ngài giải thoát bạn khỏi mọi tinh thần thế tục, óc vụ hình thức bề ngoài hay hẹp hòi thu vào mình. Chính Ngài giúp bạn đánh giá đúng những sỉ nhục, đau khổ, cố gắng, phần thưởng, trong tổng thể của Nhiệm Cục Cứu Độ.  
Chính Ngài sẽ dọi chiếu sự khôn ngoan của Thiên Chúa vào mọi trạng thái tâm hồn, vui mừng hay đau khổ của bạn trong chương trình Quan Phòng của Chúa. Chính Ngài bảo đảm cho bạn hiệu năng phục vụ Giáo Hội. Chính Ngài sẽ gợi lên cho bạn những gì phải làm, những gì phải xin, để Chúa có thể hành động qua hoạt động của bạn và cầu nguyện qua lời cầu nguyện của bạn.
Chính ngài sẽ thanh tẩy bạn khỏi lý trí, phán đoán, tình cảm, ý chí cá nhân bạn, trong khi bạn hoạt động. Chính Ngài gìn giữ cuộc sống bạn trong trọng tâm tình yêu và ngăn cản bạn chiếm lấy cho mình thiện ích Ngài dạy bạn làm. Chính Ngài đặt lửa vào trong trái tim bạn và làm cho nó linh hoạt trong hiệp thông với Thánh Tâm Chúa.  
Chính Ngài dọi vào trí khôn bạn những ý tưởng mà bạn không hề nghĩ tới. Chính Ngài soi sáng cho bạn những quyết định nào thích hợp, cách sống nào đạt tới ơn cứu độ và lúc nào phải trở lại sa mạc. Chính Ngài sẽ ban cho bạn sức mạnh để hoạch định công việc và can đảm để tiếp tục, mặc dầu những trở ngại, những mâu thuẫn và chống đối. Và chính Ngài sẽ gìn giữ bạn trong bình an, trong thanh tĩnh, trong ánh sáng, trong bền vững, trong an toàn.
Bạn cần đến Thánh Thần để Ngài nuôi lớn lên trong bạn tinh thần nghĩa tử đối với Chúa Cha và tinh thần huynh đệ đối với tha nhân. Bạn cần Thánh Thần để lời cầu nguyện của bạn được tựa vào lời cầu nguyện của Chúa Giêsu và đạt được mọi hiệu quả. Bạn cần Thánh Thần để lòng muốn của bạn được cương quyết, bền bỉ và mạnh mẽ, vì không có Ngài, bạn chỉ là yếu đuối và khiếm khuyết. Bạn cần Thánh Thần để được sinh hoa kết trái như Chúa mong muốn, vì không có Ngài, bạn chỉ là tro bụi và khô khẳng. Bạn cần Thánh Thần để thấy mọi sự như Chúa thấy và nhận ra được các biến cố trong tổng thể của Lịch sử đích thực. Bạn cần Thánh Thần để dọn mình bước vào cuộc sống đích thực, để cầu nguyện, yêu mến và hành động dường như bạn đã đi đến Thiên Đàng.
Bạn hãy tin vào sự hiện diện của Thánh Thần trong bạn. Nhưng Ngài chỉ có thể hành động và cho bạn cảm nhận thực tại thiêng liêng của Ngài khi bạn hiệp thông với Mẹ Maria mà kêu đến Ngài. Bạn hãy kêu xin Thánh Thần cho bạn và cho tha nhân, vì Ngài ở trong lòng nhiều người như bị bịt miệng, như bị trói chặt, như bị bất toại, và chính vì vậy mà thế giới thường đi sai lạc.  
Bạn hãy kêu xin Thánh Thần cho những người bạn gặp gỡ. Ngài sẽ đến trong mỗi người tùy theo mức độ cảm thụ của họ. Bạn hãy kêu xin Thánh Thần cho tất cả các linh hồn bạn chưa biết mà Chúa ủy thác cho bạn và sự trung thành của bạn có thể lôi kéo được nhiều ơn huệ quí báu cho họ.  
Nhất là bạn hãy kêu xin Thánh Thần cho các linh mục và những linh hồn dâng hiến để ngày càng thêm số những người chiêm niệm đích thực trong thế giới hôm nay. Giai đoạn hậu Công Đồng luôn cho Giáo Hội là một giai đoạn tế nhị mà kẻ thù con người đang đêm gieo cỏ lùng lẫn vào với lúa tốt. Ai khao khát Thánh Thần Chúa sẽ được hít thở tình thương của Thánh Tâm Chúa.
Thế giới sẽ bước đi tốt đẹp hơn, Giáo Hội sẽ sống động hơn và hiệp nhất hơn biết bao, nếu Thánh Thần được ước ao tha thiết hơn và trung thành vâng phục hơn. Bạn hãy xin Mẹ Maria đem bạn vào trong nhà tiệc ly của các tâm hồn nghèo khó và bé nhỏ. Dưới sự hướng dẫn từ mẫu của Mẹ, họ đang kéo xuống cho thế giới Thánh Thần tình yêu của Chúa một cách phong phú và hiệu quả.
Hỡi bạn, hãy tín thác. Chúa muốn càng ngày người ta càng cảm thấy sự sống của Chúa linh hoạt trong bạn. Tất cả những gì bạn dâng, tất cả những gì bạn làm, tất cả những gì bạn cho Chúa, Chúa đều đón nhận với tư cách là Đấng Cứu Thế. Và đến phiên Chúa Giêsu, trong hiệp nhất với Thánh Thần, Ngài lại dâng lên Chúa Cha, được thanh tẩy khỏi những mơ hồ của nhân loại và được phong phú nhờ tình yêu của Ngài vì lợi ích của Giáo Hội và của toàn thể nhân loại.
Chớ chi bạn biết được năng lực hiệp nhất của Thánh Thần! Ngài hoạt động dịu dàng nhưng mạnh mẽ trong thâm sâu của các tâm hồn ngay thẳng đặt mình dưới tác động của Ngài. Nhưng có ít người thực sự kêu đến Ngài, vì vậy nên biết bao nhiêu quốc gia, biết bao nhiêu cộng đoàn, biết bao nhiêu gia đình chia rẽ.
Bạn hãy kêu xin Ngài để Ngài làm lớn lên trong bạn niềm vui của Chúa Ba Ngôi. Chúa muốn đưa bạn vào trong niềm vui trọn vẹn hiến dâng, trao đổi và hiệp thông đó. Lửa tình yêu Chúa muốn tràn vào bạn không phải để phá hủy mà để biến đổi bạn. Chúa muốn đem lại lửa, ánh sáng, bình an và hiệp nhất. Nhưng bạn cần mãnh liệt ước mong Chúa đến, tăng trưởng và chiếm ngự, trung thành hy sinh và khiêm tốn, đồng thời để Chúa sử dụng bạn mà bộc lộ lòng nhân từ của Chúa. Chớ gì, dưới ảnh hưởng của Thánh Thần Chúa, bạn trở lên mồi lửa tình yêu!
Thời giờ đặt mình dưới tác động của Thánh Thần và thời giờ cho Chúa khi Chúa xin không bao giờ mất đi. Thánh Thần không ngừng làm việc trong mỗi người, cũng như trong mỗi thể chế nhân loại. Nhưng cần những tông đồ trung thành với những soi dẫn của Ngài, trong sự vâng phục Phẩm Trật đại diện và tiếp nối Chúa ở giữa trần gian.  
Hãy cộng tác tích cực với Ngài bằng cách tận dụng các tài năng và phương tiện Chúa đã ban cho bạn. Dù chúng bị giới hạn đến đâu. Cộng tác tích cực với Thánh Thần nghĩa là làm việc trong sự liên lạc với Chúa và hiệp thông với anh chị em. Chúa không xin bạn đem vào trong trí não bạn sự khổ đau của thế giới, cả những cơn khủng hoảng của Giáo Hội Chúa, nhưng là đem vào trong trái tim bạn, trong lời cầu nguyện của bạn và trong sự hiến dâng của bạn.
Thánh Thần của Chúa ở với bạn. Ngài là Ánh Sáng và Sự Sống. Ngài là ánh sáng nội tâm soi dẫn cho bạn tất cả những gì bạn cần biết và lãnh hội. Ngài không mạc khải trước cho bạn những ý định của Chúa Cha, nhưng trong Đức Tin, Ngài cho bạn ánh sáng cần thiết cho đời sống nội tâm và hoạt động tông đồ của bạn.  
Ngài là Sự Sống, nghĩa là ngài khơi dậy những khát vọng, hướng dẫn những chọn lựa, thúc đẩy những cố gắng của bạn, đồng thời gia tăng sự sống của Chúa trong bạn, dùng đời sống nghèo hèn và những phương tiện yếu đuối của bạn mà hoạt động, như dầu thấm vào làm cho những hoạt động của con người được dễ dàng và hiệu quả.
Thánh Thần đổ xuống trên người nào thì người đó được biến đổi. Chớ gì lòng ước ao Thánh Thần đến trong bạn và trong Giáo Hội ngày một mạnh mẽ hơn! Chính bạn sẽ kinh ngạc về những kết quả nơi bạn và nơi những ai bạn đã kêu xin Thánh Thần cho họ.
Bạn hãy ở trong trạng thái hiến dâng
Chúa Giêsu là Đấng dâng hiến. Bạn hãy liên kết vào của lễ của Ngài dâng lên chúc tụng Chúa Cha tất cả những niềm vui của con người: niềm vui của tình bằng hữu, niềm vui của nghệ thuật, niềm vui vì được nghỉ ngơi, niềm vui khi công việc hoàn tất, nhất là niềm vui được mật thiết với Chúa, được tận tụy phục vụ Chúa trong tha nhân.
Bạn hãy dâng Chúa “mộc dược” của tất cả những khổ đau con người: đau khổ trong tâm trí, đau khổ trên thân xác, đau khổ trong tâm hồn, đau khổ của những người hấp hối, đau khổ của những người tù đày, đau khổ của những người hoạn nạn, đau khổ của những người phải đơn chiếc… Một cách dịu dàng, trầm lắng, yêu thương, bạn hãy kêu xin Chúa hãy đến cứu giúp tất cả những ai đang phải đau khổ, và bạn hãy liên kết những đau khổ đó với những đau khổ của Chúa để kéo lôi được những ơn an ủi và nâng đỡ cho họ.
Bạn hãy dâng cho Chúa “vàng”  của tất cả những hành vi bác ái, tốt bụng, niềm nở, dễ thương, tận tụy gieo vãi khắp trên trần gian. Chúa nhìn mọi sự với con mắt yêu thương và cái Chúa kiếm tìm chính là những cố gắng của con người để có được một tình yêu đích thực dựa trên căn bản của sự quên mình.
Bạn hãy dâng cho Chúa tất cả để Chúa khích lệ và nuôi dưỡng chúng ngõ hầu Chúa được lớn lên trong thế giới. Sự hiến dâng chính là chìa khóa mở tuôn những ngọn sóng ân sủng cho các linh hồn. Xét bề ngoài thì chẳng đáng là bao cái cử chỉ, cái ý tưởng Chúa hiến dâng cho những người đau khổ, những người cô đơn, những người thất vọng, những người chiến đấu, những người vấp ngã, những người than khóc, những người lâm chung, và cả những người không nhận biết Chúa hay bỏ Chúa sau khi đã theo Chúa…
Bạn hãy dâng cho Chúa toàn thể thế giới: tất cả những linh mục trên thế giới, tất cả các tu sĩ trên thế giới, tất cả các tâm hồn nhiệt thành trên thế giới, tất cả những tâm hồn chiêm niệm, tất cả những người nguội lạnh, tất cả những người tội lỗi, tất cả những người đau khổ…
Bạn hãy dâng cho Chúa mọi ngày trong suốt năm, tất cả những ngày giờ hạnh phúc vui vẻ, cũng như tất cả những ngày giờ khổ đau buồn bã. Bạn hãy dâng cho Chúa để Chúa làm tràn qua chúng một tia hy vọng, và như vậy Chúa sẽ lớn lên trong nhiều tâm hồn. Chỉ một mình Chúa có thể đổ đầy những khát vọng sâu xa của họ về vĩnh cửu, công lý, hòa bình mà chỉ một mình Chúa có thể ban cho họ.
Mỗi ngày một hơn, bạn hãy sống cho tha nhân, hiệp thông với tất cả. Bạn hãy quy tụ họ lại nơi bạn vào giờ cầu nguyện, cũng như lúc nghỉ ngơi. Trong bạn và nhờ bạn, Chúa lôi kéo đến cùng Chúa các linh hồn mà bạn đem trình diện trước mặt Chúa. Bạn hãy tha thiết ước ao Chúa là ánh sáng, là cứu độ, là niềm vui cho họ. Chính nhờ những ước muốn tha thiết như thế được nhân thêm mãi trên khắp thế giới mà nhiệm thể của Chúa được kiến tạo và tăng triển.
Hãy dâng cho Chúa những đau khổ của con người để Chúa nâng đỡ và sử dụng cho lợi ích của họ. Cũng hãy dâng cho Chúa tất cả niềm vui trên mặt đất để Chúa thanh luyện và làm cho chúng lớn thêm lên bằng cách liên kết chúng với niềm vui của Chúa và niềm vui của các thánh ở trên trời.
Hãy dâng cho Chúa tội lỗi của thế gian để Chúa tha thứ và nhận chìm chúng đi trong máu tẩy rửa của Chúa. Cũng hãy dâng cho Chúa những hành vi nhân đức, những chọn lựa đã được chu toàn cho Chúa và cho tha nhân để Chúa ban cho chúng chiều kích vĩnh cửu.
Hãy dâng cho Chúa những gì không xuôi chảy trên mặt đất, để Chúa đem lại trật tự và bù đắp những thiệt hại. Cũng hãy dâng cho Chúa những gì trôi chảy tốt đẹp, từ sự trong sạch của trẻ thơ, can đảm của thanh niên, khiết trinh của thiếu nữ, tận tụy của bà mẹ, quân bình của người cha, độ lượng của người già, nhẫn nại của bệnh nhân, hiến dâng của người hấp hối, một cách tổng quát là tất cả những hành vi yêu thương phát ra từ trái tim con người.
Có nhiều cái tốt đẹp mà người ta không ngờ trong tâm hồn của nhiều anh chị em của bạn, có khi còn tuyệt hảo hơn mà người ta chẳng để ý. Nhưng Chúa thấy tận sâu thẳm của mỗi người và xét đoán với bao dung và nhân từ. Chúa thường khám phá ra dưới đống tro những đồng tiền vàng. Bạn hãy dâng cho Chúa để Chúa làm cho chúng thêm giá trị. Như vậy, nhờ cử chỉ hiến dâng mà Tình Yêu lớn lên trong trái tim con người và cuối cùng chiến thắng được hận thù.
Bạn đừng ngã lòng khi phải sống, hành động và đau khổ cho tha nhân, quen biết hay không quen biết. Ở trần gian này bạn không thấy hết được những gì bạn thực hiện, nhưng Chúa bảo đảm với bạn rằng không có cái gì bạn hiến dâng liên kết với lời cầu nguyện, hiến dâng và tạ ơn của chính Chúa bị mất đi. Như thế, bạn sẽ làm cho nhiều tâm hồn xa lạ được hội tụ với Chúa, nhờ đó khi giờ đến, dù phải trải qua những trở ngại trên đường trần thế, họ sẽ được cứu độ. Chính Chúa sẽ định cho mỗi người cách thế cộng tác mà Chúa chờ đợi.
Mỗi lúc một hơn, bạn hãy trung thành liên kết trong Chúa tất cả những lời cầu nguyện, tất cả mọi hoạt động, tất cả những cử chỉ của lòng tốt, tất cả những niềm vui cũng như những nhọc nhằn, tất cả những khổ đau và hấp hối của con người để chúng được thanh luyện và giúp vào việc hồi sinh thế gian.
May mắn thay thế giới hiện nay có nhiều tâm hồn quảng đại giúp kẻ khác gặp Chúa, nhận biết Chúa, nghe Chúa. Lời kêu gọi của Chúa có lẽ sẽ được lắng nghe hơn và nhiều người, khi hướng về Chúa trong thâm cung lòng mình, sẽ tìm được triển nở và cứu độ.
Chớ gì bạn đừng để mất thời giờ trong những hội họp vô bổ và năng đến với Chúa hơn. Sở dĩ Chúa đã chọn bạn là để bạn nối kết với sự hiến dâng của Chúa, hầu cộng tác vào việc kéo lôi được nhiều anh chị em của bạn trở về. Bạn hãy đến và ở bình an trước mặt Chúa. Hãy đến với Chúa, nhưng đừng đến một mình, bạn hãy nghĩ đến đoàn dân đông đảo mà Chúa chạnh lòng thương và biết rõ từng yếu tố của những nỗi buồn phiền, âu lo và nhu cầu bức thiết của mỗi người.
Không một người nào trong họ không được Chúa quan tâm đến. Nhưng Chúa không muốn làm chi mà không có sự cộng tác của những người mà Chúa đã đặc biệt dành riêng ra để phục vụ họ. Nhiệm vụ bao la và mùa gặt phong phú, nhưng thợ gặt, những người thợ đích thực trung thành đặt việc tìm kiếm Nước Chúa lên hàng đầu thật quá ít.  
Bạn hãy tha thiết nối kết lời cầu nguyện của bạn vào lời cầu nguyện của Chúa dâng lên Chúa Cha là chủ mùa gặt, bạn sẽ thấy con số các tông đồ chiêm niệm và những nhà đào tạo thiêng liêng lớn lên và nhân nhiều ra. Bất cứ ở đâu Chúa cũng gióng lên một lời yêu cầu đó với các tâm hồn quảng đại trong các cộng đoàn và trong thế giới. Dĩ nhiên, con số chưa đủ để đáp ứng, nhưng “phẩm cũng bù cho lượng”, điều chính yếu là họ hãy cầu nguyện trong Chúa và nối kết sâu xa với lời cầu nguyện của chính Chúa ở trong họ.
Lm. Trần Minh Huy, pss
Read more…

Sự cộng tác của con người

17:55 | Thứ Ba, 19 tháng 5, 2015
Chúa chờ đợi sự cộng tác của bạn
Bạn hãy xem bạn như một chi thể của Chúa và hành động như chi thể của Chúa, với ý thức những giới hạn cá nhân, những bất lực của bạn. Bạn hãy cầu nguyện, hiến dâng và lãnh nhận như chi thể của Chúa. Cái quan trọng là sự nối kết trung thành và quảng đại với Chúa. Bạn nghĩ thế nào nếu tia sáng cắt đứt với mặt trời, dòng sông quay đi khỏi nguồn, ngọn lửa tách ra khỏi bếp lửa?
Bạn hãy làm việc cho Chúa, bạn là tôi tớ của Chúa và tốt hơn thế, bạn là chi thể của Chúa. Nhưng thực tế ra thì bạn làm việc cho bạn nhiều hơn là bạn hành động cho Chúa. Không có gì làm cho Chúa phải mất đi.
Read more…

Những cám dỗ ngọt ngào

09:01 | Thứ Ba, 5 tháng 5, 2015
Dẫn nhập
Ngay khi được tạo dựng, con người đã cảm thấy trong mình tồn tại sự giằng co giữa việc làm điều tốt và điều xấu. Những trang đầu của sách Sáng Thế cho ta thấy con người luôn mang trong mình ước muốn làm chủ tể vạn vật, tự ý định đoạt điều gì là tốt hay xấu theo sở thích, và khi lòng ham muốn bị con rắn kích thích, xúi giục, nguyên tổ đã phạm tội.
Như vậy, sự xấu và cám dỗ bắt nguồn từ cả bên trong lẫn bên ngoài con người. Đôi khi nó xuất phát do nhu cầu tự nhiên, do tình cờ, do bị xúi giục, nhưng đôi khi cũng do con người tự tìm lấy. Sự nguy hiểm là ở chỗ con người rất dễ bị lôi cuốn bởi những lời lẽ đường mật ngon ngọt, và óc tưởng tượng lai thêu dệt thêm nhiều lợi ích giả tạo[1]. Điều này giải thích tại sao thánh Phaolô phải thú nhận với tín hữu Rôma rằng: “Mun s thin thì tôi có th mun, nhưng làm thì không. S thin tôi mun thì tôi không làm, nhưng s ác tôi không mun thì tôi li làm” (Rm 7,18-19).
Vẫn biết rằng cám dỗ là điều tất yếu, luôn có và cần thiết, nhưng nếu con người không cẩn trọng thì sa ngã là điều khó tránh khỏi. Chính vì vậy, khi dạy các tông đồ cầu nguyện, Đức Giêsu đã không quên dạy các ông thưa với Chúa Cha rằng: “Xin đừng để chúng con sa chước cám d (Mt 6,13). Nhưng lẽ thường, con người chỉ đề phòng và chiến đấu chống trả những cám dỗ nặng nề, chứ chẳng mấy ai có đủ bản lĩnh để chống lại những cám dỗ ngọt ngào vốn đang ru ngủ chính bản thân mình.
Trong bối cảnh xã hội hiện nay, con người, đặc biệt là những người sống ơn gọi tu trì vẫn luôn có thừa lý do để biện minh cho giấc ngủ của mình trong vô vàn những cám dỗ ngọt ngào của cuộc sống.
I. VÌ CHÚA VÀ GIÁO HỘI
Lý do thứ nhất mà giới nhà tu chúng ta đưa ra để biện minh cho mình không gì khác hơn và cũng không gì cao quý hơn là chúng ta làm vì Chúa, Giáo hội và Hội dòng. Vì Chúa, Giáo hội và Hội dòng chúng ta mới xả thân làm việc, mới giảng giải Lời Chúa và mới phục vụ tha nhân.
1. Xả thân hay vinh thân?
Nhìn vào thực trạng đời sống của những người sống trong ơn gọi tu trì hiện nay, nhiều người không thể không đặt lại câu hỏi: Chúng ta đi tu vì Chúa và Giáo hội hay là để mong tìm một vị thế xã hội? Dĩ nhiên chẳng ai trong chúng ta dấn thân trong ơn gọi tu trì chỉ để tìm kiếm một vị thế xã hội hay chút ít danh vọng; nhưng cũng chẳng ai trong chúng ta dám khẳng định rằng mình đi tu là hoàn toàn vì Chúa và Giáo hội.
Người Việt Nam luôn tôn trọng và kính phục những người sống trong “nhà Đức Chúa Tri”.Tâm thức ấy đã ít nhiều tác động đến giới nhà tu chúng ta. Vậy nên, đôi lúc chúng ta cảm thấy hãnh diện và tự hào vì mình là một tu sĩ hay giáo sĩ. Cũng vì lẽ ấy mà đôi khi chúng ta cảm thấy buồn phiền vì cảm thấy mình không được kính trọng, không được gọi bằng cha này, thầy kia hay sơ nọ như ý mình muốn, rồi từ đó đâm ra chán nản, mất dần nhiệt huyết phục vụ.
Rất có thể, khi được trao nhiệm vụ, chúng ta không ngại xả thân làm việc hết mình, quên ăn, quên ngủ để mong sao chu toàn trách vụ cách tốt nhất theo khả năng. Thế rồi khi công việc hoàn tất, chúng ta lại muốn được người này kể công, người kia biết ơn, người khác nữa khen ngợi. Nhờ thành quả tốt, chúng ta dễ được nể phục, được tôn vinh.
Mãn nguyện, chúng ta có nguy cơ quên rằng bên cạnh sự nỗ lực bản thân, còn có ơn Chúa và sự công tác trực tiếp hay gián tiếp của nhiều người khác nữa.
2. Ý Chúa hay ý ta?
Ơn gọi tu trì là cơ hội tốt để chúng ta học hiểu và sống Lời Chúa, rồi từ đó trao tặng cho người khác. Vậy mà đôi khi chúng ta lại rất hăng hái, nhiệt tình giảng giải Lời Chúa một cách rất ư là chủ quan, không theo ý Chúa mà cũng chẳng theo hướng dẫn của Giáo hội. Đó là chưa kể đến việc một số người trong chúng ta có lúc còn uốn cong cả Lời Chúa để giải thích theo ý riêng, sao cho có lợi cho mình mà không nghĩ đến trách nhiệm và bổn phận phải giảng dạy Lời Chúa cách tinh ròng.
Đáng buồn hơn nữa là có những người trong chúng ta lại lợi dụng Lời Chúa, lợi dụng toà giảng để nói xấu, lên án, chỉ trích hay chửi bới người khác. Vì vậy, có người đã phải đau đớn và thất vọng mà nói lên rằng họ phải đi “l chi”; hay hôm nào dự lễ mà không thấy cha chửi thì họ lại mỉa mai: “Hôm nay cha ăn cơm không ngon”. Ấy vậy mà lắm khi chúng ta còn cố tình ngây ngô giải thích rằng: ngày xưa Đức Giêsu cũng thường hay lên án và chỉ trích những người thuộc giới lãnh đạo Do Thái, thậm chí Người còn đánh đuổi, đập phá đồ đạc và hàng hoá của họ ngay tại đền thờ nữa.
Tiếc thay, chúng ta đã đồng hoá sự thánh thiện của Chúa với những giận dữ chẳng có chút gì là thánh thiện của bản thân.
3. Quyền hay hành?
Theo gương Đức Giêsu, chức quyền của chúng ta là để phục vụ chứ không phải để được phục vụ và thống trị (x. Mt 20,24-28). Sống được như thế không phải là điều đơn giản chút nào; vì xu hướng chung của con người là khi lãnh trách vụ, có quyền trong tay rồi thì chúng ta hay“hành” người khác. Thực tế cho thấy rõ điều đó.
Khi có địa vị và quyền lực, chúng ta rất dễ dàng đòi hỏi này nọ. Chúng ta đòi hỏi người khác, nhất là những người dưới quyền, phải làm điều này điều kia cho mình và theo ý mình. Chúng ta thích ra lệnh, thích sử dụng quyền lực để buộc người khác phải vâng lời. Rồi khi đã quen ra lệnh, chúng ta có nguy cơ d dàng lm quyđể làm nhng vic nm ngoài trách v và quyn hn ca mình, hoc can thip sâu vào các vđề riêng tư ca cá nhân hay các sinh hot ni b ca các nhóm, các cng đoàn khác.
Vậy, thay vì để phục vụ, chúng ta lại bị cám dỗ dùng quyền để làm khổ người khác
II. VÌ ĐỨC ÁI
Lý do thứ hai mà chúng ta thường nại đến để biện minh cho mình là vì đức ái. Vì đức ái, chúng ta mới góp ý xây dựng, mới lo cho lợi ích chung và mới sống vì tha nhân.
1. Góp ý hay chỉ trích?
Góp ý xây dựng luôn là điều tốt và nên làm. Chính Đức Giêsu cũng đã khuyên các môn đệ nên góp ý xây dựng và sửa lỗi cho nhau (x. Mt 18,15-17).
Tuy nhiên, trong thực tế chẳng mấy khi chúng ta hoàn toàn thực lòng góp ý xây dựng cho người khác. Rất có thể ẩn sâu trong những lời góp ý của chúng ta là thái độ phê bình chỉ trích người khác. Đây là khuynh hướng tự nhiên của hầu hết chúng ta. Chúng ta d dàng nhìn thy khuyếđim hơn là ưđim ca người khác để ri tìm cách bt b, phê bình, ch trích h.Đôi khi chúng ta lấy làm tự hào vì mình đã nhận ra khuyết điểm để góp ý cho họ và nghĩ rằng họ sẽ cám ơn và thán phục chúng ta[2].
Nhìn lại, việc xét đoán hay chỉ trích người khác chẳng nói lên được điều gì từ phía người bị chỉ trích nhưng lại cho thấy thái độ muốn chê trách, lên lớp, giáo điều của chúng ta. Bởi cho rằng quan niệm của mình là hay, là đúng nên khi đối diện với những người có quan điểm khác, chúng ta thường hay tìm cách bắt bẻ, phê bình và chỉ trích họ.
Lại nữa, khi có thành kiến với người nào đó, rồi nhân cơ hội có ai góp ý với người ấy là ta dễ dàng nhảy vào ngay và cũng sẽ không tiếc lời “góp ý” với đối tượng để chỉ rõ những hạn chế, khuyết điểm của họ.
2. Ích chung hay ích riêng?
Là những người dấn thân trong lý tưởng phục vụ, chúng ta luôn sẵn sàng làm mọi việc vì lợi ích chung của mọi người. Chính vì lẽ đó mà chúng ta luôn nhận được sự hỗ trợ đắc lực về nhân sự, phương tiện, cơ sở vật chất… và dĩ nhiên là cả tiền bạc nữa. Nhờ uy tín, chúng ta dễ được nhiều người “chn mt gi vàng”. Do vậy, càng ngày chúng ta càng có nhiều điều kiện để phục vụ ích chung.
Tuy nhiên, trong quá trình phục vụ, đôi khi nhìn lại thời gian và công sức mình đã bỏ ra với những thành quả đạt được, chúng ta lại nghĩ đến những điều mình có quyền được hưởng; và từ đó, chúng ta bắt đầu có khuynh hướng tìm lợi lộc riêng cho mình, với lý do: làm thợ thì đáng được trả công. Ban đầu chúng ta tự “tr công” cho mình bằng những cái rất nhỏ bé, bình thường, nhưng sau đó chuyển dần sang những cái có giá trị lớn hơn; và cuối cùng, nếu không cẩn trọng, chúng ta dễ có nguy cơ mắc vào thói quý chuộng của cải và ham thích tiền bạc, để rồi tự biến mình thành con người tham lam, ích kỷ và vụ lợi.
Nhìn vào thực tế, chúng ta không khỏi đau lòng vì vẫn còn đó nhiều tu sĩ hay giáo sĩ đangvướng vào vòng xoáy ca cơn lc li lc, tin tài, xem ích chung nh hơn ích riêng, ch biết lo vun vén cho riêng mình mà quên đi bn phn và trách nhim phi lo cho ích chung ca tt c mi người.
3. Tha nhân hay bản thân?
Chúng ta thường cố gắng để tạo nên và duy trì các mối tương quan với nhiều cộng đoàn, nhiều nhóm và nhiều cá nhân khác nhau, bởi lý do rất đơn giản và chính đáng: vì lợi ích của tha nhân.
Tuy nhiên, thực tế không đơn thuần như vậy. Hình như có chút gì đó vụ lợi ẩn sâu dưới lớp vỏ đức ái của chúng ta. Rất có thể chúng ta làm như vậy là để tạo cho mình một v thế, mt ch đứng nào đó. Rất có thể chúng ta đang tìm một chút danh vọng hay lợi lộc, tiền tài. Rất có thể chúng ta muốn chứng tỏ cho mọi người biết những khả năng thiên phú của mình. Hay cũng rất có thể là chúng ta đang cố gắng lấp đầy nỗi cô đơn, trống vắng trong tâm hồn…
Và để khỏa lấp nỗi cô đơn, trống vắng ấy, chúng ta rất dễ dàng tìm đến những mối tương quan với người khác phái. Điều này dễ hiểu, bởi đó là xu hướng tự nhiên của con người. Nhưng phải chăng mối tương quan của chúng ta trong những cái gọi là “người hướng dn tâm linh”, “ngườđồng hành thiêng liêng”, “người m thiêng liêng”, “người cha tinh thn”, “người anh em kết nghĩa” hay “người bđồng chí hướng”,… đều hoàn toàn cần thiết, tốt đẹp và trong sáng?
Có lẽ, tự mỗi người chúng ta đã có câu trả lời cho mình!
III. VÌ SỨ VỤ
Lý do thứ ba để chúng ta biện minh cho mình là vì sứ vụ. Vì sứ vụ, nên chúng ta cần phải có những phương tiện để làm việc; và khi đã mệt mỏi, chúng ta cần được nghỉ ngơi dưỡng sức
1. Sứ vụ hay đua đòi, hưởng thụ?
Để thi hành sứ vụ, bên cạnh yếu tố con người, chúng ta còn cần đến sự hỗ trợ của rất nhiều phương tiện khác. Càng có nhiều phương tiện hiện đại, chúng ta càng dễ dàng làm việc và dễ dàng thành công. Tuy nhiên, trong bối cảnh xã hội thực dụng và hưởng thụ hiện nay, đặt ra những nhu cu gi to trong vic s dng các phương tin hiđạđể h tr cho công cuc thi hành s v đang là một cám dỗ hết sức ngọt ngào và tinh tế đối với mỗi người chúng ta.
Một chiếc xe máy, một chiếc máy vi tính, một chiếc điện thoại di động,… có thể là những phương tiện rất hưũ ích cho sứ vụ của chúng ta. Chúng ta cần những phương tiện ấy để làm việc. Nhưng nhìn lại thì hình như có chút gì đó hơi xa hoa, hưởng thụ và đua đòi. Hãy xem, chiếc xe máy của chúng ta không chỉ bền, đẹp, chạy tốt mà còn là xe phân khối lớn, đắt tiền, mẫu mã thể thao, rất sành điệu và hợp thời; dàn máy vi tính của chúng ta cũng vậy, phải luôn là loại mới nhất, với đầy đủ các chương trình phần mềm hiện hành có tính năng ưu việt, và dĩ nhiên phải nối mạng Internet nữa; còn chiếc điện thoại di động của chúng ta cũng phải luôn là loại mới nhất, đẹp nhất, có thể nghe nhạc, chụp hình hay nối mạng Internet được,…
Những phương tiện ấy có vẻ rất cần thiết, song thực ra nhu cầu của chúng ta không đến mức đòi hỏi chúng phải hiện đại, tối tân đến như vậy. Chúng ta ch cn có phương tiđi li, làm vic và liên lc, min sao chúng  trong tình trng s dng tt và hiu qu là đủ. Còn những yếu tố khác chỉ là tùy phụ, nên nếu chúng ta muốn có những phương tiện đắt tiền, hiện đại nhất thì đó chỉ là đua đòi, hưởng thụ hay để tỏ ra mình là người chịu chơi, sành điệu hơn người khác.
2. Nghỉ ngơi hay ươn lười, thoái thác?
Ngày nay, với khối lượng và áp lực công việc vốn đã nhiều đang ngày càng tăng lên, khiến chúng ta dễ có nguy cơ rơi vào trạng thái mệt mỏi, căng thẳng, kiệt sức hay đột quỵ. Vì thế, để có sức khoẻ bền bỉ, dẻo dai hầu thi hành sứ vụ cách hiệu quả, chúng ta cần có những khoảng thời gian thư giãn, nghỉ ngơi cho lại sức. Chính Đức Giêsu đã khuyên các môn đệ và cả chúng ta: “Anh em hãy lánh riêng ra đến mt nơi thanh vng mà ngh ngơđôi chút” (Mc 6,31).
Đức Giêsu khuyên chúng ta nghỉ ngơi đôi chút để có sức khoẻ làm việc, nhưng dường như chúng ta đang có xu hướng lạm dụng câu nói ấy. Để được sống an nhàn, thảnh thơi, chúng ta dễ thoái thác mọi công việc, với lý do là cần phải học hỏi, rèn luyện và đào sâu thêm kiến thức hầu chuẩn bị tốt cho sứ vụ tương lai; nhưng thực ra là vì chúng ta sợ công việc, sợ trách nhiệm, sợ liên luỵ, sợ phải đối diện với những khó khăn thử thách trên hành trình dấn thân vì sứ vụ. Cũng vậy, không hiếm khi chúng ta nại đến trách vụ mình đang đảm nhận để từ chối công việc khác, từ chối hỗ trợ người khác, dù rằng mình có thừa khả năng để làm những việc ấy.
Chưa hết, lắm khi chúng ta còn nại đến những công việc, những trách nhiệm của mình ở nơi nọ, nơi kia để từ chối, trốn tránh các sinh hoạt chung của cộng đoàn như làm việc, học hành, hội họp,… và thậm chí là cả phụng vụ nữa. Tệ hơn, có khi vì ham chơi, mải tán gẫu hay mê ngủ nướng mà chúng ta bỏ những việc trên, để rồi được an lòng khi nại đến lý do: cứ thư giãn, nghỉ ngơi cho khoẻ để lấy sức làm việc!
TẠM KẾT:  HÃY TỈNH THỨC VÀ HÃY NGẨNG ĐẦU LÊN
Trong bối cảnh xã hội thực dụng hiện nay, chúng ta có dám nói không trước những lời mời gọi hưởng thụ quyến rũ của đời sống vật chất; bởi chẳng có ai lại không thích một cuộc sống tiện nghi, an nhàn, dễ dãi. Chính lối sống này đã tác động không nhỏ đến giới nhà tu, khiến chúng ta luôn phải đối diện với những cám dỗ hết sức ngọt ngào và tinh tế trên bước đường thi hành sứ vụ.
Do đó, dưới ánh sáng Tin mừng, chúng ta phải luôn luôn tỉnh thức và canh phòng cẩn trọng, cũng như phải không ngừng nỗ lực nhận diện và ra sức chống trả những chước cám dỗ vốn đang ẩn tàng dưới rất nhiều dạng thức khác nhau. Chỉ có như vậy, chúng ta mới có thể vượt thắng được những cám dỗ ngọt ngào vốn đang ru ngủ không những con người thời đại mà cả chúng ta nữa.
Để được như thế, chúng ta cần huấn luyện lương tâm sao cho mỗi ngày một nhạy bén và trong sáng hơn, hầu có thể nhận ra đâu là những cám dỗ có nguy cơ làm cho mình lạc xa đường lối Chúa, dù rằng đó chỉ là những cám dỗ nhẹ nhàng, êm ái.
Ước mong sao mỗi chúng ta luôn được bền đỗ và hạnh phúc trong ơn gọi, dẫu có lúc cảm thấy mình bị lúng túng, chao đảo khi phải đối diện với vô số những mời gọi, cám dỗ trên đường đời.
Lm. Đa Minh Đinh Viết Tiên

[1] Xc. Phan Tấn Thành, Đời Sng Tâm Linh III, tr. 290.
[2] Xc. Veritas, Con Đường Hnh Phúc II, tr. 35.
Read more…
Trang 1 / 2512345...25»