Trẻ em là một món quà và sự giầu có lớn cho nhân loại và cho Giáo Hội

15:03 | Thứ Năm, 19 tháng 3, 2015
Trẻ em là một món quà và một sự giầu có lớn cho nhân loại và cho Giáo Hội. Chúng mang lại sự sống, niềm vui và hy vọng và liên lỉ nhắc nhở cho chúng ta biết điều kiện cần thiết để được vào Nước Thiên Chúa: đó là không coi mình là tự đủ, nhưng cần sự trợ giúp, tình yêu và ơn tha thứ.
 ĐTC Phanxicô đã nói như trên với 20.000 tín hữu và du khách hành hương trong buổi tiếp kiến chung sáng thứ tư hôm qua tại quảng trường thánh Phêrô.
Mở đầu bài huấn dụ ĐTC nói sau khi đã duyệt xét các gương mặt khác nhau trong gia đình: cha mẹ, con cái, anh chị em, ông bà nội ngoại, hôm nay ngài muốn kết thúc loạt bài giáo lý với các trẻ em: trước hết trẻ em là một món quà lớn cho toàn nhân loại. Đúng thật chúng là một món quà lớn cho nhân loại, nhưng cũng là những kẻ bị loại bỏ lớn, bởi vì người ta không để cho chúng được sinh ra; và lần tới tôi sẽ nói tớí vài vết thương rất tiếc làm cho tuổi thơ phải đau khổ.
Nhớ lại kỷ niệm gặp gỡ với các trẻ em Á châu trong chuyến công du mục vụ mới đây ĐTC tâm sự:
Tôi nhớ tới biết bao nhiêu trẻ em mà tôi đã gặp trong chuyến du hành mới đây của tôi tại Á châu: chúng tràn đấy sức sống, lòng hăng say, nhưng đàng khác rất tiếc tôi cũng trông thấy trong thế giới nhiều trẻ em sống trong các điều kiện không xứng đáng với con người… Thật thế, người ta có thể phán đoán một xã hội theo cách nó đối xử với các trẻ em, không phải chỉ trên bình diện luân lý, nhưng cả trên bình diện xã hội học nữa, xem nó có phải là một xã hội tự do hay một xã hội  nô lệ các lợi lộc quốc tế.
Trước hết các trẻ em nhắc cho chúng ta nhớ rằng trong các năm đầu của cuộc sống chúng ta tất cả đều hoàn toàn tùy thuộc các săn sóc và lòng nhân từ của người khác. Và Con Thiên Chúa đã không quản ngại đi qua con đường này. Đó là mầu nhiệm  mà chúng ta chiêm ngưỡng hằng năm vào lễ Giáng Sinh.  Hang đá là hình ảnh thông truyền cho chúng ta thực tại này một cách đơn sơ và trực tiếp.
Tiếp tục bài huấn dụ ĐTC nói thật là lạ: Thiên Chúa không gặp khó khăn làm cho các trẻ em hiểu Ngài, và các trẻ em không có vấn đề hiểu Thiên Chúa. Không phải vô tình mà trong Phúc Âm  có vài lời rất đẹp và mạnh mẽ liên quan tới các “trẻ nhỏ”. Từ “trẻ nhỏ” ám chỉ tất cả những người tùy thuộc nơi người khác, và một cách đặc biệt các trẻ em. Thí dụ Chúa Giêsu nói: “Lậy Cha là Chúa trời đất, con tạ ơn Cha vì Cha đã  dấu những điều này với những kẻ khôn ngoan và thông thái, nhưng lại mạc khải cho nhũng người bé nhỏ” (Mt 11,25). Lại nữa: “Các con hãy coi chừng đừng khinh rẻ một trong những kẻ bé mọn này, bởi vì Thầy bảo cho các con biết các thiên thần của chúng ở trên trời hằng xem thấy mặt Cha Thầy ở trên trời” (Mt 18,10).
Như thế, các trẻ em tự chúng là một sự giầu có cho nhân loại và cả cho Giáo Hội nữa, bởi vì  chúng liên lỉ nhắc cho chúng ta nhớ tới điều kiện cần thiết dể được vào Nước của Thiên Chúa: đó là không tự coi mình là đủ, nhưng cần đến sự trợ giúp, tình yêu thương và ơn tha thứ. Và chúng ta tất cả đều cần đến sự trợ giúp, tình yêu thương và ơn tha thứ.
Các trẻ em còn nhắc cho chúng ta một điều hay đẹp khác nữa: chúng nhắc cho chúng ta biết rằng chúng ta luôn luôn là con: cả khi một người trở thành người lớn, hay người già, cả khi có trở thành cha mẹ, chiếm một địa vị có trách nhiệm, thì bên dưói tất cả những thứ đó vẫn còn căn tính là con. Tất cả chúng ta đều là con. Và điều này luôn đưa chúng ta tới sự kiện chúng ta không tự ban sự sống cho chính mình mà nhận được nó. Ơn lớn lao của sư sống là món qua đầu tiên chúng ta nhận được.
Đôi khi chúng ta sống mà quên đi điều này, làm như thể chúng ta là chủ nhân cuộc sống của mình, trái lại chúng ta tùy thuộc một cách triệt để. Trên thực tế đó là lý do của niềm vui lớn cảm thấy rằng trong mọi lứa tuổi của cuộc sống, trong mọi hoàn cảnh, trong mọi điều kiện xã hội, chúng ta là con, và luôn là con. Đó là sứ điệp chính mà trẻ em trao ban cho chúng ta với sự hiện diện của chúng: chỉ với sự hiện diện chúng nhắc cho chúng ta nhớ rẳng tất cả chúng ta và từng người chúng ta là con.
Đề cập tới các món quà mà trẻ em đem lại cho nhân loại ĐTC nói:
Nhưng có biết bao nhiêu món qua , biết bao nhiêu phong phú mà các trẻ em đem đến cho nhân loại. Tôi chỉ xin nhắc đến vài điều thôi.
Các trẻ em đem lại cho chúng ta kiểu nhìn thực tại với một cái nhìn tin tưởng và trong sáng. Trẻ em có một sự tin tưởng tự phát nơi cha mẹ; và có một lòng tin tưởng tự phát nơi Thiên Chúa, nơi Chúa Giêsu, nơi Đức Mẹ. Đồng thời cái nhìn nội tâm của trẻ em trong sạch, chưa bị ô nhiễm bởi tính hiểm độc, hai mặt, bởi các cáu cặn của cuộc sống làm chai cứng con tim. Chúng ta cũng biết rằng các trẻ em có tội tổ tông, chúng có các ích kỷ của chúng, nhưng chúng duy trì một sự trong  trắng, một sự đơn sơ nội tâm. Các trẻ em không ngoại giao: chúng nói lên điều chúng cảm, chúng thấy một cách trực tiếp. Và biết bao nhiêu lần chúng khiến cho cha mẹ gặp khó khăn, khi chúng nói trước mặt các người khác: “Con không thích cái này, vì nó xấu”. Nhưng mà các trẻ em nói lên điều chúng trông thấy, chúng không phải là những người hai lòng, chúng chưa học cái khoa học hai mặt mà rất tiếc người lớn chúng ta đã học.
Ngoài ra, trong sự đơn sơ nội tâm của chúng, các trẻ em còn đem theo với chúng khả năng nhận và cho đi sự âu yếm. Âu yếm  là có một con tim “bằng thịt” chứ không phải “bằng đá” như Thánh Kinh nói (x. Ed 36,26). Sự âu yếm cũng là thơ văn: là “cảm thấy” các sự vật và các biến cố, không đối xử với chúng như đồ vật thuần tuý, chỉ để dùng chúng vì chúng phục vụ…
Các trẻ em có khả năng cười và khóc: Vài đứa khi chúng ta bế chúng trên tay, chúng cười; vài đứa khác khi trông thấy tôi mặc áo trắng, chúng tin rằng tôi là bác sĩ đến chích ngừa cho chúng và chúng khóc… nhưng một cách tự phát! Các trẻ em là thế: chúng cười và khóc,  là hai điều mà nơi chúng ta là người lớn thường bị “chặn đứng”, chúng ta không có khả năng… Biết bao nhiêu lần nụ cuời của chúng ta trở thành một nụ cười bằng giấy, không có sự sống, một nụ cười không sống động, cả một nụ cười giả tạo, bằng rơm nữa. Các trẻ em cười một cách hồn nhiên và khóc một cách hồn nhiên.
Điều này luôn luôn tùy thuộc con tim. Và thường khi con tim của chúng ta bị “chặn lại” và mất đi khả năng cười, khóc này. Và khi đó trẻ em có thể dậy cho chúng ta lại biết cười và biết khóc. Và chính chúng ta, chúng ta phải tự hỏi: tôi có cười một cách hồn nhiên không, với sự tươi mát, với tình yêu thương và nụ cuời của tôi có giả tạo không? Tôi có còn khóc không, hay tôi đã mất đi khả năng khóc rồi? Đó là hai câu hỏi rất nhân bản mà trẻ em dậy cho chúng ta.
Vì tất cả những lý do đó Chúa Giêsu mời gọi các môn đệ Ngài “trở nên như trẻ em”, vì Nước Thiên Chúa thuộc về những ai giống như chúng” (x. Mt 18,3; Mc 10,14).
Rồi ĐTC kết luận bài huấn dụ như sau: Anh chị em thân mến, các trẻ em đem lại sự sống, niềm vui và hy vọng, và cả các bất hạnh nữa. Dĩ nhiên, chúng cũng đem theo các lo lắng và đôi khi biết bao nhiêu vấn đề; nhưng một xã hội với các lo lắng này và các vấn đề này thì vẫn hơn là một xã hội buồn sầu và xám xịt vì không có trẻ em. Và khi chúng ta thấy rằng mức độ sinh của một xã hội chỉ tới gần một phần trăm thôi, chúng ta có thể nói rằng xã hội này buồn, xám xịt, bởi vì nó không có trẻ em.
ĐTC đã chào các đoàn hành hương đến từ các nước tây âu và bắc Mỹ cũng như từ Philippines, Mêhicô, Perù và Argentina. Ngài  chúc mọi người có những ngày viếng thăm Roma tươi vui bổ ích, và cầu mong Mùa Chay là thởi gian thuận tiện để mọi người trở thành trẻ thơ để có thể vào Nước Trời.
Chào các bạn trẻ, người đau yếu và các đôi tân hôn ĐTC nhắc cho mọi người biết ngày 19 tháng 3 Giáo Hội mừng lễ trọng thánh Giuse, Bổn mạng Giáo Hội hoàn vũ. Ngài nhắn nhủ các bạn trẻ hãy biết noi gương sống khiêm nhường và kín đáo của thánh nhân; người đau yếu biết vác thập giá khổ đau với thái độ thinh lặng và cầu nguyện của Cha Nuôi Chúa Cứu Thế; và các đôi tân hôn biết xây dựng gia đình trên chính tình yêu thương nối kết thánh Giuse với Đức Trinh Nữ Maria.
Sau cùng ĐTC đã cất Kinh Lạy Cha và ban phép lành tòa thánh cho mọi người.
Linh Tiến Khải
Nguồn: VietVatican
Read more…

Sứ điệp của Đức Thánh Cha Phanxicô cho Ngày Giới trẻ Thế giới lần thứ ba mươi (2015)

14:44 | Thứ Năm, 19 tháng 3, 2015
“Phúc thay ai có lòng trong sạch, vì họ sẽ được nhìn thấy Thiên Chúa” (Mt 5,8)
Các bạn trẻ thân mến,
gioitreChúng ta tiếp tục cuộc hành hương thiêng liêng tiến về Krakow, nơi sẽ diễn ra Ngày Giới trẻ Thế giới lần tới vào tháng Bảy 2016. Chúng ta đã chọn các Mối phúc thật để dẫn đường cho chúng ta trong cuộc hành trình này. Năm ngoái, chúng ta đã suy tư về mối phúc khó nghèo trong tinh thần, trong bối cảnh rộng lớn hơn của Bài Giảng Trên Núi. Chúng ta đã cùng nhau khám phá ý nghĩa mang tính cách mạng của Các Mối phúc thật và lời của Chúa Giêsu kêu gọi chúng ta dũng cảm lên đường tìm kiếm hạnh phúc. Năm nay, chúng ta sẽ suy tư về mối phúc thứ sáu: “Phúc thay ai có tâm hồn trong sạch, vì họ sẽ được nhìn thấy Thiên Chúa” (Mt 5,8).
1/ Khao khát hạnh phúc
Ở đây, trong bài giảng lớn thứ nhất của Chúa Giêsu (x. Mt 5,1-12), cụm từ “Phúc thay” xuất hiện đến chín lần. Nó giống như một điệp khúc nhắc nhớ chúng ta về lời Chúa mời gọi chúng ta cùng với Ngài tiến lên trên con đường dẫn tới hạnh phúc đích thực, dù có nhiều thử thách.
Các bạn trẻ thân mến, con người ở mọi thời và mọi lứa tuổi đều đi tìm hạnh phúc. Thiên Chúa đã phú cho tâm hồn mỗi người nam cũng như nữ một khao khát mãnh liệt được hạnh phúc, được thoả nguyện. Các con lại không nhận ra rằng tâm hồn mình không hề nghỉ yên, nhưng cứ mãi đi tìm một kho tàng có thể thỏa mãn cơn khát vô biên của mình hay sao?
Những chương đầu của sách Sáng Thế cho chúng ta thấy “mối phúc” tuyệt vời mà chúng ta được mời gọi vui hưởng. Mối phúc ấy là sự hiệp thông trọn vẹn với Thiên Chúa, với người khác, với thiên nhiên và với chính mình. Tự do đến với Chúa, chiêm ngưỡng và gần gũi Ngài, những điều ấy ở trong kế hoạch Thiên Chúa dành cho chúng ta ngay từ ban đầu; và ánh sáng thần linh của Chúa là để soi chiếu mọi tương quan nhân loại bằng chân lý và sự trong sáng. Trong tình trạng trong sạch nguyên thủy, chẳng cần mang mặt nạ, không cần đến thủ đoạn hay người  này phải giấu giếm người kia. Mọi thứ đều rõ ràng và trong sáng.
Khi Ađam và Evà chịu thua cơn cám dỗ và phá vỡ mối tương quan này, tương quan hiệp thông tin tưởng với Thiên Chúa, tội lỗi liền xâm nhập vào lịch sử nhân loại (x. St 3). Nhiều hậu quả thật hiển nhiên xảy đến ngay tức khắc, nơi chính con người, trong mối tương quan giữa người này với người khác và với thiên nhiên. Hậu quả ấy thật là bi thảm! Tình trạng trong sạch nguyên thủy của chúng ta đã bị ô uế. Từ lúc ấy, chúng ta không còn được ở gần Thiên Chúa nữa. Người nam và người nữ bắt đầu che đậy chính mình, che đậy sự trần truồng của mình. Thiếu đi ánh sáng có được nhờ việc nhìn thấy Chúa, họ nhìn mọi sự chung quanh mình một cách méo mó, thiển cận. Chiếc la bàn nội tâm hướng dẫn họ trong khi đi tìm hạnh phúc mất đi điểm quy chiếu, và sức hấp dẫn của quyền lực, của cải và khao khát thú vui bằng mọi giá đã đưa họ đến vực thẳm của buồn đau và phiền muộn.
Trong các Thánh vịnh, chúng ta nghe thấy tiếng con người khẩn nài Thiên Chúa: “Ai sẽ cho ta thấy nguồn phúc? Lạy Chúa, xin dọi ánh tôn nhan Ngài trên chúng con” (Tv 4,7). Chúa Cha, trong sự thiện hảo vô biên của Ngài, đã đáp lại lời khẩn nài ấy khi sai Con của Ngài đến. Trong Chúa Giêsu, Thiên Chúa đã mang lấy khuôn mặt của con người. Qua việc nhập thể, cuộc sống, cái chết và sự phục sinh của Người, Chúa Giêsu giải thoát chúng ta khỏi tội lỗi và mở ra những chân trời mới, cho đến nay chẳng thể nào nghĩ tới.
Các bạn trẻ thân mến, trong Chúa Kitô các con thấy mình được đáp ứng mọi khao khát điều thiện hảo và hạnh phúc. Chỉ mình Người mới có thể thỏa mãn những khát vọng sâu thẳm nhất của các con, vốn thường bị những hứa hẹn hão huyền của thế gian làm vẩn đục. Như Thánh giáo hoàng Gioan Phaolô II đã nói: “Người là vẻ đẹp làm cho các con bị cuốn hút; chính Người khơi lên trong lòng các con niềm khao khát hướng về sự viên mãn mà không phải đạt được nhờ thỏa hiệp; chính Người thôi thúc các con cởi bỏ những mặt nạ của một cuộc sống giả dối; chính Người đọc thấy trong tâm hồn các con những chọn lựa chân thực nhất, những chọn lựa mà người khác đang cố bóp nghẹt. Chính Chúa Giêsu khơi lên trong các con mong muốn làm điều gì đó lớn lao bằng cuộc sống của các con” (x. Huấn từ trong Buổi canh thức cầu nguyện tại Tor Vergata, 19 tháng Tám 2000:Insegnamenti XXIII/2, [2000], 212).
2/ Phúc thay ai có lòng trong sạch…
Bây giờ chúng ta hãy cố gắng hiểu cách đầy đủ tại sao người có lòng trong sạch lại là người có phúc. Trước hết, chúng ta cần phải hiểu từ “cõi lòng” theo nghĩa Kinh Thánh. Theo quan niệm của Do Thái, cõi lòng là trung tâm của mọi cảm xúc, tư tưởng và ý định  của con người. Vì Kinh Thánh dạy chúng ta rằng Thiên Chúa không nhìn vào vẻ bên ngoài, nhưng nhìn vào cõi lòng (x. 1Sm 16,7), nên chúng ta cũng có thể nói rằng chính từ cõi lòng mà chúng ta có thể nhìn thấy Thiên Chúa. Đó là vì cõi lòng thực sự là con người trong tổng thể của nó xét như một sự hiệp nhất giữa xác với hồn, trong khả năng yêu thương và được yêu thương của người ấy.
Tuy nhiên, về định nghĩa của từ “trong sạch”, từ Hy Lạp mà Thánh Matthêu, tác giả sách Tin Mừng dùng làkatharos, với nghĩa cơ bản là sạch sẽ, tinh khiết, không có vết nhơ. Trong Phúc Âm, chúng ta thấy Chúa Giêsu bác bỏ quan niệm về sự thanh sạch theo nghi thức, gắn với những thực hành bên ngoài, quan niệm này cấm mọi tiếp xúc với các đồ vật và con người bị coi là không thanh sạch (trong đó có người phong cùi và người ngoại kiều). Với những người Pharisêu, cũng như nhiều người Do Thái cùng thời với họ, là những người chủ trương không ăn bất cứ thứ gì mà trước đó không thực hiện nghi thức thanh tẩy và tuân giữ nhiều truyền thống liên quan đến việc rửa sạch bát đĩa, Chúa Giêsu đã trả lời một cách dứt khoát: “Không có gì ở bên ngoài vào trong con người mà lại có thể làm cho người ta ra nhơ uế được; nhưng chính các điều tự con người xuất ra mới làm cho người ta ra nhơ uế. Vì từ bên trong, từ lòng con người, mà xuất ra những suy tính xấu xa: tà dâm, trộm cắp, giết người, ngoại tình, tham lam, độc ác, giảo quyệt, phóng đãng, ganh tị, gièm pha, ngạo mạn, ngông cuồng” (Mc 7,15.21-22).
Như thế, hạnh phúc sinh ra từ cõi lòng trong sạch cốt ở điều gì? Từ bản liệt kê của Chúa Giêsu về các sự dữ khiến người ta ra ô uế, chúng ta nhìn thấy vấn đề có liên quan trước hết đến các mối tương quan của chúng ta. Mỗi người chúng ta phải học cách phân định điều gì có thể “làm ô uế” tâm hồn mình, và học cách đào luyện lương tâm mình cho ngay thẳng và nhạy bén để có thể “phân định ý Chúa, điều gì là tốt, là đẹp lòng Chúa và trọn hảo” (Rm 12,2). Chúng ta cần thể hiện mối quan tâm lành mạnh đối với tạo thành, đối với sự trong lành của bầu không khí, nước và thực phẩm, nhưng chúng ta còn cần bảo vệ hơn nữa sự trong sạch của điều quý giá nhất: đó là tâm hồn chúng ta và các mối tương quan của chúng ta. “Nền sinh thái nhân bản” này sẽ giúp chúng ta hít thở bầu khí trong lành xuất phát từ vẻ đẹp, từ tình yêu chân thực và sự thánh thiện.
Có lần Cha đã hỏi các con: “Kho tàng của các con ở đâu? Lòng các con tìm nơi nào để nghỉ ngơi?” (x. Trả lời phỏng vấn của giới trẻ tại Bỉ, 31 tháng Ba 2014). Tâm hồn chúng ta có thể bám vào những kho tàng thật hay giả, có thể tìm thấy sự nghỉ ngơi đích thực hay chỉ là thiếp ngủ, trở nên lười biếng và bơ phờ. Điều quý nhất mà chúng ta có thể có được trong cuộc sống là tương quan của chúng ta với Thiên Chúa. Các con có tin thế không? Các con có nhận ra là mình giá trị thế nào trong mắt Thiên Chúa không? Các con có biết là mình được Chúa yêu thương và đón nhận một cách vô điều kiện, và thực sự là thế, hay không? Một khi chúng ta đánh mất cảm thức về điều này, con người chúng ta sẽ trở nên một điều bí ẩn không thể hiểu được, bởi chính nhờ biết rằng mình được Thiên Chúa yêu thương vô điều kiện mà đời sống chúng ta mới có ý nghĩa. Các con có nhớ cuộc đối thoại giữa Chúa Giêsu với chàng thanh niên giàu có không (x. Mc 10,17-22)? Thánh Maccô, tác giả sách Tin Mừng, đã ghi lại rằng Chúa nhìn anh và đem lòng yêu mến anh (c.21), rồi gọi anh theo Người để tìm kiếm của cải đích thực. Các bạn trẻ thân mến, Cha mong rằng ánh nhìn đầy yêu thương này của Chúa Kitô cũng sẽ đi theo từng người các con trong suốt cuộc đời.
Tuổi trẻ là quãng đời mà trong tâm hồn các con bừng nở nỗi khát khao đi tìm một tình yêu chân thực, tươi đẹp và chan hoà. Khả năng yêu thương và được yêu ấy thật mạnh mẽ biết bao! Đừng để kho tàng quý báu này bị giảm giá trị, bị phá hủy hay hư hỏng. Đây là điều xảy ra khi chúng ta bắt đầu sử dụng người thân cận chúng ta vào những mục đích ích kỷ của riêng mình, thậm chí dùng họ như đối tượng để mua vui. Bao tâm hồn đã tan nát với nỗi buồn chán theo sau vì những trải nghiệm tiêu cực này. Cha khuyên các con: Đừng sợ tình yêu chân thực, tình yêu mà Chúa Giêsu đã dạy chúng ta và thánh Phaolô mô tả là “khoan dung và nhân hậu”. Thánh Phaolô nói: “Tình yêu không ghen tương hay khoác lác; không ngạo mạn hay khiếm nhã; không mừng trước sự bất công, nhưng biết chia vui cùng lòng chân thật. Trong mọi sự, tình yêu hết lòng bao dung, hết lòng kính tin, hết lòng trông cậy, hết lòng kiên nhẫn” (1 Cr 13,4-8).
Khi khích lệ các con tái khám phá vẻ đẹp của ơn gọi yêu thương của con người, Cha cũng kêu gọi các con chống lại một xu hướng đang lan tràn là biến tình yêu thành một điều tầm thường, giản lược tình yêu vào khía cạnh tình dục mà thôi,, tước bỏ đi những đặc tính thiết yếu của nó là nét đẹp, tình hiệp thông, lòng trung tín và trách nhiệm. Các bạn trẻ thân mến, “trong một thứ văn hoá tương đối và chóng qua, nhiều người đã rao giảng tầm quan trọng của việc ‘hưởng thụ’ giây phút hiện tại. Họ bảo rằng chẳng đáng phải dấn thân suốt đời, hay có một quyết định dứt khoát, “mãi mãi”, vì chúng ta đâu biết được ngày mai chuyện gì sẽ xảy ra. Nhưng Cha mời gọi các con hãy trở thành những nhà cách mạng, hãy lội ngược dòng; Cha mời gọi các con hãy chống lại thứ văn hoá  này, một thứ văn hoá coi mọi sự là tạm thời, và rốt cuộc, nó đoan chắc rằng các con không thể đảm nhận trách nhiệm, không thể yêu thương thực sự. Cha tin tưởng các con và Cha cầu nguyện cho các con. Hãy can đảm “lội ngược dòng”. Và cũng hãy can đảm sống hạnh phúc” (Cuộc gặp gỡ các tình nguyện viên Ngày Giới trẻ Thế giới lần thứ 28, 28 tháng Bảy 2013).
Những người trẻ các con là những nhà thám hiểm gan dạ! Nếu các con để cho mình khám phá những giáo huấn phong phú của Giáo hội về tình yêu, các con sẽ thấy rằng Kitô giáo không bao gồm một mớ điều cấm đoán làm dập tắt niềm khao khát hạnh phúc của chúng ta, nhưng là một kế hoạch cho sự sống, có thể thu hút tâm hồn chúng ta.
3/… vì họ sẽ được nhìn thấy Thiên Chúa
Nơi tâm hồn mỗi người nam và nữ, lời Chúa mời gọi không ngừng vang lên: “Hãy tìm nhan Ta!” (Tv 27,8). Đồng thời, chúng ta luôn phải nhìn nhận mình là những tội nhân khốn khổ. Như chúng ta đọc thấy trong sách Thánh vịnh: “Ai được lên núi Chúa? Ai được ở trong thánh điện của Người? Ðó là kẻ có bàn tay tinh trắng vàtâm hồn trong sạch” (Tv 24,3-4). Nhưng chúng ta đừng bao giờ sợ hãi hay nản chí: qua Kinh Thánh và trong lịch sử cuộc đời mỗi người chúng ta, chúng ta thấy rằng Thiên Chúa luôn là người đi bước trước. Ngài thanh luyện chúng ta để chúng ta có thể đến gặp Ngài.
Khi ngôn sứ Isaia nghe lời Chúa gọi ông đi để nói nhân danh Ngài, ông đã hoảng sợ và thốt lên: “Khốn thân tôi! Tôi chết mất vì tôi là một người môi miệng ô uế” (Is 6,5). Nhưng Chúa đã thanh luyện ông, sai một thiên thần đến chạm vào môi ông và nói: “Lỗi ngươi đã được xoá, tội ngươi đã được tha” (c. 7). Trong Tân Ước, bên bờ hồ Genessaret, khi Chúa Giêsu gọi các môn đệ đầu tiên và làm dấu lạ mẻ cá lạ lùng, ông Simon Phêrô đã quỳ sụp xuống chân Chúa mà thưa: “Lạy Chúa, xin tránh xa con, vì con là kẻ tội lỗi” (Lc 5,8). Chúa Giêsu liền đáp: “Đừng sợ; từ nay anh sẽ là kẻ chài lưới người” (c.10). Và khi một trong các môn đệ Chúa Giêsu hỏi Người: “Lạy Chúa, xin chỉ cho chúng con thấy Chúa Cha và như thế chúng con được thoả nguyện”, Chúa Giêsu đáp lại: “Ai thấy Thầy là thấy Chúa Cha (Ga 14,8-9).
Lời mời gọi đến gặp Chúa là dành cho từng người các con, dù các con ở đâu hay trong hoàn cảnh nào. Chỉ cầnquyết tâm “để cho Chúa gặp mình, quyết tâm tìm kiếm Ngài hằng ngày không ngừng nghỉ. Chẳng có lý do nào để bảo rằng lời mời gọi ấy không dành cho mình” (x. Evangelii Gaudium, 3). Mọi người chúng ta đều là tội nhân, cần được Chúa thanh luyện. Nhưng chỉ cần một bước nhỏ đến với Chúa Giêsu để nhận ra rằng Ngài luôn dang rộng vòng tay đợi chờ chúng ta, nhất là nơi bí tích Hoà giải, một cơ hội thuận tiện để gặp gỡ lòng Chúa thương xót, để được thanh luyện và đổi mới tâm hồn.
Các bạn trẻ thân mến, Chúa muốn gặp gỡ chúng ta, muốn tỏ mình cho chúng ta. Các con có thể hỏi Cha: “Bằng cách nào ạ?” Thánh Têrêsa Avila, sinh tại Tây Ban Nha năm trăm năm trước, ngay khi còn bé, đã nói với cha mẹ rằng: “Con muốn gặp Chúa”. Và rồi thánh nữ đã khám phá cầu nguyện là con đường xây dựng “tình bạn thân thiết với Đấng làm cho chúng ta thấy mình được yêu thương” (Tự thuật, 8,5). Thế nên, Cha muốn hỏi các con: “Các con có cầu nguyện không?” Các con có biết rằng các con có thể nói chuyện với Chúa Giêsu, với Chúa Cha, với Chúa Thánh Thần, như nói chuyện với một người bạn không? Và không phải chỉ là người bạn nào đó, mà là người bạn tốt nhất và đáng tin tưởng nhất! Các con hãy thử làm thế một cách đơn sơ xem; các con sẽ khám phá điều mà một giáo dân họ Ars nói với cha sở của mình: “Khi con cầu nguyện trước Nhà tạm, ‘con nhìn Chúa và Chúa nhìn con’” (Giáo lý Hội thánh Công giáo, 2715).
Một lần nữa, Cha mời gọi các con gặp gỡ Chúa nhờ siêng năng đọc Kinh Thánh. Nếu các con chưa có thói quen làm việc ấy, hãy bắt đầu bằng sách Phúc Âm. Mỗi ngày hãy đọc một, hai câu. Hãy để Lời Chúa nói với lòng mình và soi sáng con đường mình đi (x. Tv 119,105). Các con sẽ nhận ra chúng ta cũng có thể “thấy” Thiên Chúa nơi khuôn mặt của anh chị em mình, nhất là nơi những ai bị lãng quên nhất: người nghèo, người đói khát, khách lạ, người đau yếu và ngồi tù (x. Mt 25,31-46). Các con đã cảm nghiệm điều này bao giờ chưa? Các bạn trẻ thân mến, để sống theo lôgic của Nước Trời, chúng ta phải nhận rằng mình nghèo với người nghèo. Một tâm hồn trong sạch nhất thiết cũng là một tâm hồn bị lột trần, một tâm hồn biết cúi xuống và chia sẻ cuộc sống của mình với những người túng thiếu nhất.
Gặp gỡ Chúa trong kinh nguyện, trong việc đọc Kinh Thánh và trong đời sống huynh đệ sẽ giúp các con dễ dàng nhận biết Thiên Chúa và chính mình. Cũng như các môn đệ trên đường Emmaus (x. Lc 24,13-35), lời Chúa sẽ làm tâm hồn các con bừng cháy. Người sẽ mở mắt các con để các con nhận ra Người đang hiện diện, để các con khám phá kế hoạch yêu thương của Người dành cho cuộc đời các con.
Có người trong các con nhận ra, hoặc sẽ sớm nhận ra, lời Chúa mời gọi hướng về đời sống hôn nhân, để lập gia đình. Ngày nay, nhiều người nghĩ rằng ơn gọi này đã “lỗi thời”, nhưng điều đó không đúng! Chính vì thế, Giáo hội đang đặc biệt suy tư về ơn gọi và sứ mạng của gia đình trong Giáo hội và trong thế giới ngày nay. Cha cũng xin các con suy xét xem mình có được mời gọi sống đời thánh hiến hay linh mục không. Thật tuyệt vời biết bao khi thấy các bạn trẻ đón nhận lời mời gọi hiến dâng trọn vẹn cho Chúa Kitô để phục vụ Giáo hội của Người. Hãy tự thách đố chính mình, và với tâm hồn trong sạch các con đừng sợ điều Thiên Chúa đòi hỏi các con! Từ tiếng “xin vâng” của các con đáp lại lời Chúa mời gọi, các con sẽ trở thành những hạt giống mới gieo niềm hy vọng trong Giáo hội và trong xã hội. Đừng bao giờ quên rằng: Chúa muốn chúng ta được hạnh phúc!
4/ Trên đường tiến về Krakow
“Phúc thay ai có lòng trong sạch, vì họ sẽ được nhìn thấy Thiên Chúa” (Mt 5,8). Các bạn trẻ thân mến, như các con thấy, mối phúc này liên quan trực tiếp đến đời sống các con và là một bảo đảm cho hạnh phúc của các con. Vì thế một lần nữa, Cha xin các con: Hãy can đảm sống hạnh phúc!
Ngày Giới trẻ Thế giới năm nay bắt đầu chặng cuối của hành trình chuẩn bị cho cuộc quy tụ trọng đại các bạn trẻ trên khắp thế giới đến Krakow vào năm 2016. Ba mươi năm trước Thánh Gioan Phaolô II đã thiết lập Ngày Giới trẻ Thế giới trong Giáo hội. Cuộc hành hương ấy của các bạn trẻ từ khắp các châu lục dưới sự hướng dẫn của Người Kế vị Thánh Phêrô thực sự là một sáng kiến mang tính tiên tri và do Chúa quan phòng. Chúng ta hãy cùng nhau tạ ơn Chúa vì những hoa trái quý báu mà những Ngày Giới trẻ Thế giới đã sinh ra nơi đời sống của biết bao bạn trẻ ở khắp nơi trên thế giới. Đã có biết bao khám phá lý thú, đặc biệt khám phá Chúa Kitô là Đường, là Sự Thật và là Sự Sống, khám phá Giáo hội là một gia đình rộng lớn và niềm nở! Đã có biết bao cuộc hoán cải, biết bao ơn gọi nảy sinh từ những cuộc quy tụ này! Nguyện xin Thánh Giáo hoàng Gioan Phaolô II, Đấng Bảo trợ Ngày Giới trẻ Thế giới, chuyển cầu cùng Chúa cho cuộc hành hương của chúng ta hướng về Krakow yêu quý của ngài. Và nguyện xin ánh mắt từ mẫu của Đức Trinh Nữ Maria, Đấng đầy ơn phúc, tuyệt mỹ và cực thanh cực tịnh, đồng hành với chúng ta trên mọi bước đường của hành trình này.
Vatican, ngày 31 tháng Giêng 2015
Lễ nhớ Thánh Gioan Bosco
PHANXICÔ
Đức Thành
 dịch từ bản tiếng Anh,có tham khảo bản tiếng Pháp, của Libreria Editrice Vaticana
(WHĐ)
Read more…

Điện văn Đức Thánh Cha gửi Chủ tịch Nhà Nước Việt Nam

11:10 | Thứ Ba, 3 tháng 3, 2015
MANILA. Đức Thánh Cha Phanxicô gửi điện văn chào thăm Chủ Tịch Nước Việt Nam và cầu chúc an bình và thịnh vượng.

Sáng ngày 15-1-2015, ĐTC đã giã từ Sri Lanka sau 2 ngày viếng thăm, và bay sang Philippines để tiếp tục cuộc tông du. Máy bay chở Đức Thánh Cha bang ngang không phận các nước Sri Lanka, Ấn độ, Myanmar, Thái Lan, Campuchia và Việt Nam. Theo thông lệ, Người đều gửi điện văn đến quốc trưởng các nước liên hệ để chào thăm. Điện văn cho Việt Nam có nội dung như sau:

Kính gửi Ngài Trương Tấn Sang
Chủ tịch Cộng Hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam
Hà Nội

Tôi gửi lời chào thăm nồng nhiệt đến Ngài trong lúc tôi bay trên không phận Việt Nam trên đường từ Sri Lanka đến Philippines. Tôi đoan chắc cầu nguyện cho Ngài và toàn thể nhân dân Việt Nam, đồng thời khẩn cầu dồi dào phúc lành an bình và thịnh vượng trên Ngài.

Ký tên: Phanxicô, Giáo Hoàng
Tác giả: Phanxicô, Giáo Hoàng
Nguồn: http://vi.radiovaticana.va/news
Read more…

Sứ thần Tòa Thánh tại Syria nói Kitô hữu nước này cảm thấy bị thế giới bỏ rơi

09:51 | Thứ Hai, 2 tháng 3, 2015

Kitô hữu Syria cảm thấy bị thế giới bỏ rơi, sứ thần Tòa Thánh tại thủ đô Damascus đã nói như trên với Đài phát thanh Vatican hôm thứ Năm 26 tháng Hai.


Trong một diễn biến tệ hại, từ hôm thứ Hai 23 tháng Hai, quân khủng bố Hồi Giáo IS đã mở một cuộc tấn công bất ngờ vào khu vực Tel Hamis ở Đông Bắc Syria với những chiến thắng dòn dã chiếm được hàng loạt những làng mạc, thị trấn Kitô Giáo. Ít nhất 5,000 Kitô hữu đang phải lánh nạn sang Qamishli và Al-Hasakah gần biên giới với Thổ Nhĩ Kỳ.

Đức Tổng Giám mục Mario Zenari nói người Kitô hữu Syria lo sợ thấy rằng không có sự cải thiện an ninh tại đất nước họ, và nhiều người đang chuẩn bị để lại gia nhập vào đội ngũ hàng trăm ngàn người đã rời bỏ đất nước.

Theo Đức Tổng Giám mục Zenari, Syria đang phải đối mặt với hai tai họa riêng biệt: "cuộc nội chiến đã diễn ra trong gần 5 năm qua, giết chết hơn 200,000 người và làm bị thương hàng triệu người khác trong khi 11 triệu người phải tản cư; và sau đó là tất cả những điều khủng khiếp đang xảy ra tại các khu vực dưới sự kiểm soát của cái gọi là Nhà nước Hồi giáo"

Hai điều này cộng lại tạo thành một trong những thảm kịch nhân đạo lớn nhất thế giới kể từ thế chiến II. 

"Cuộc nội chiến này phải được dừng lại và đà tiến của cái gọi là Nhà nước Hồi giáo phải được kềm hãm" Đức Tổng Giám Mục nói.



Đặng Tự Do
Nguồn: Vietcatholic.org
Read more…

Bọn khủng bố Hồi Giáo IS bắt hàng trăm phụ nữ Kitô Giáo làm nô lệ

09:50 | Thứ Hai, 2 tháng 3, 2015

Linh mục Emanuel Youkhana phát ngôn viên của Giáo Hội Công Giáo Syria cho biết “ít nhất 15 thanh niên Kitô Giáo đã chịu tử đạo” sau khi bọn khủng bố Hồi Giáo IS tiến như vũ bão vào các làng mạc và thị trấn ở Đông Bắc Syria trong khu vực Tel Hamis vào đầu tuần này. 

Thông tấn xã AFP ước lượng có ít nhất 150 Kitô hữu đã bị bắt hôm thứ Hai 23 tháng Hai, là ngày đầu tiên bọn khủng bố Hồi Giáo IS tấn công vào các khu vực Kitô Giáo ở Đông Bắc Syria. Tổ chức Trợ Giúp Các Giáo Hội Đau Khổ cho biết khoảng 5,000 Kitô hữu đã kịp thời chạy thoát khỏi vòng vây và đang tản cư tại hai thị trấn Al-Hasakah, là thủ phủ khu vực, hoặc Al-Qamishli, là một thành phố có 180,000 dân sát biên giới Thổ Nhĩ Kỳ.

Linh mục Emanuel Youkhana cho biết thêm là tính đến ngày thứ Năm 26 tháng Hai, khoảng 350 phụ nữ Kitô Giáo đã bị bắt và các nhân chứng cho biết một phụ nữ trong số các phụ nữ bị bắt đã bị chặt đầu để de dọa các phụ nữ khác. 

Luật Hồi Giáo Sharia coi các phụ nữ bị bắt trong chiến tranh là “al-sabi”, nghĩa là chiến lợi phẩm các chiến binh Hồi Giáo có thể chia chác với nhau để làm nô lệ tình dục và mua bán tại các chợ buôn người ở Trung Đông.

Đức Tổng Giám mục Jacques Behnan Hindo tố cáo với AFP rằng Thổ Nhĩ Kỳ đã cho phép các chiến binh Hồi giáo vượt biên giới vào Syria nhưng đã không cho phép các Kitô hữu chạy trốn được tị nạn tại Thổ Nhĩ Kỳ.

Đặng Tự Do
Nguồn: Vietcatholic.org
Read more…
Trang 1 / 2512345...25»